Mục lục
Ma Vương siêu cường của thế giới hắc ám
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ồ...



Nhìn thấy cảnh này, hai anh em Thái Quốc Phú vô cùng thích thú.



Bọn họ không ngờ rằng, dưới phần thưởng này, bốn vệ sĩ của họ lại dũng mãnh đến mức độ đó, gần như đến mức có thể giết chết Lâm Thiệu Huy trong vòng vài phút.



Đặc biệt là, khi bọn họ nhìn thấy Lâm Thiệu Huy không còn chút phản ứng nào, bọn họ giống như đã bị dọa đến ngu người, trong lòng liền cảm thấy vui mừng khôn xiết.



Thành công rồi!



Khoảnh khắc này, hai người giống như đã nhìn thấy cảnh tượng thê thảm của Lâm Thiệu Huy bị bốn con dao găm đâm xuyên qua cổ, máu tươi bắn tung tóe.



“Chết đi! Ha ha ha, tên khốn này cuối cùng cũng chết rồi!” Thái Quốc Quyền ngồi trên xe lăn, phấn khích đến mức cả người phát run.



Chỉ là, chính vào lúc nụ cười của ông ta sâu đậm nhất.



Bang bang bang bang!



Bốn âm thanh nặng nề đột nhiên vang lên, sau đó hai anh em Thái Quốc Phú liền nhìn thấy, bốn vệ sĩ của mình giống như bị tàu hỏa đâm trúng, toàn bộ đều bay ngược trở lại.



Bộp bộp!



Tất cả đều rơi xuống đất một cách mạnh mẽ.



Từng người liên tục nôn ra máu, xương cốt trên toàn cơ thể dường như đã bị đụng vỡ.



Chuyện này... làm sao có thể?



Giây phút này, hai anh em Thái Quốc Phú suýt chút nữa thì nghi ngờ hai mắt mình bị hoa rồi.



Đặt biệt là, sau khi khi hai người bọn họ nhìn rõ người đàn ông như cột điện bằng sắt đã đánh cho những vệ sĩ của mình bay trở lại thì con ngươi của bọn họ gần như rớt ra ngoài.



Lúc này!



Không biết từ khi nào đã có một người đứng trước mặt Lâm Thiệu Huy.



Ông ấy là... Kim Cang.



“Ông Kim Cang! Sao lại là ông? Tại sao ông...”



Hai anh em Thái Quốc Phú ngây người.



Dù thế nào họ cũng không thể ngờ được rằng, người cản trở vệ sĩ của bọn họ, và cứu mạng Lâm Thiệu Huy là đệ nhất cao thủ của thành phố Hải Dương.



Nhưng mà, không dừng lại ở đó.



Bịch bịch bịch!



Sau khi Kim Cang xuất hiện, tiếng bước chân vang dội lại vang lên.



Sau đó, dưới ánh mắt không thể tin nổi của hai anh em Thái Quốc Phú, ông Thanh, ông Tề và rất nhiều người có thế lực khác cùng lúc xuất hiện.



Hổ đầu, Phong Lang... những ông trùm của thế giới ngầm từ từ bước ra.



Mười người!



Hai mươi người!



Ba mươi người!



Nhìn thấy những ông lớn và ông trùm từng người bước ra, hai anh em Thái Quốc Phú bị dọa đến mặt mũi tái mét.



Bởi vì bọn họ rất ngạc nhiên khi phát hiện ra, tất cả những người đến đây đều là những tên tuổi lớn của thành phố Hải Phòng, cũng là những vị khách đến tham gia bữa tiệc chào đón Đại tông sư họ Lâm vào tối nay.



Một cảm giác tồi tệ bắt đầu xuất hiện trong lòng hai anh em Thái Quốc Phú, khiến cho bọn họ sợ hãi đến phát run.



Không chỉ có thế.



Trước sự xuất hiện của Kim Cang và những người khác, dường như Lâm Thiệu Huy không ngạc nhiên chút nào.



Anh hôn lên trán Bạch Tố Y một nụ hôn sâu, sau đó nói với cô:



“Vợ, em ra ngoài đợi anh chút!”



“Giờ anh có một số việc cần phải giải quyết!”



Sao cơ?



Bạch Tố Y sửng sốt, đặc biệt là khi nhìn thấy đám người Kim Cang, một nỗi lo lắng hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp của cô.



Chỉ là, không đợi cô nói thêm điều gì, dì nhỏ Thẩm Ngọc Chi đi đến cùng đám đông đã nhanh chóng bước lên, kéo Bạch Tố Y ra khỏi căn phòng.



Cho đến lúc này.



Trong cả căn phòng chỉ còn lại Lâm Thiệu Huy là người thành phố Nam Giang, số còn lại là toàn bộ các ông lớn trong giới thượng lưu của thành phố Hải Phòng.



“Ông... ông Kim Cang, ông Thanh! Không, không phải hai ông đang ở bên trên chuẩn bị đón tiếp Đại tông sư họ Lâm sao? Sao lại đến nơi này?”



Trên khuôn mặt Thái Quốc Phú nở ra một nụ cười ngại ngùng.



Ông ta cố gắng áp chế sự sợ hãi và sự chấn động trong lòng.



Mà Thái Quốc Quyền ở bên cạnh cũng không nghĩ ngợi nhiều, ngược lại khi nhìn thấy đám người Kim Cang đến, tròng mắt ông ta hơi đảo, nói một cách khiêu khích:



“Ông Kim Cang, ông Thanh! Hai người nhìn trúng tên nhóc này rồi sao? Cậu ra là người thành phố Nam Giang, nhưng mà lại không xem các ông lớn của thành phố Hải Phòng chúng ta ra gì!”



“Cậu ta đã cắt đứt tứ chi của tôi, đồng thời làm nhục người thành phố Hải Phòng chúng tôi, xin ông Thanh hãy ra mặt đòi lại công bằng cho tôi!”



Ồ...



Thái Quốc Quyền vừa nói xong. Trên trán ông Thanh, Kim Cang và những người còn lại đều xuất hiện những giọt mồ hôi lạnh.



Sau đó!



Dưới ánh mắt không thể tin nổi của anh em Thái Quốc Phú, hàng chục ông lớn và ông trùm đều cúi rạp người trước Lâm Thiệu Huy, nói:



“Chúng tôi có tội, xin Đại tông sư họ Lâm trách phạt ạ!!!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK