"tập đoàn Bảo Thịnh tuyên bố, Bạch Lạc là đối tác làm ăn hàng đầu của mình!"
"Tập đoàn Nam Lộc Điền Thị tuyên bố, Bạch Lạc là đối tác làm ăn hàng đầu của mình!"
“……”
Bạch Chí Phàm lần lượt nói ra tên của các nhà tài phiệt từng cái một,
có hơn cả chục cái tên trong số đó.
Mà mỗi một cái tên trong đó lại đều là những thế lực tài phiệt hàng đầu ở Nam Lộc.
Thật chấn động.
Trong thời khắc này, tất cả người nhà họ Bạch sau khi nghe từng cái tên tài phiệt lần lượt được nêu ra, trong lòng dường như có những quả bom đang nổ chậm, khiến bọn họ hoàn toàn chỉ biết trơ mắt ra nhìn.
Bọn họ có vẻ đã nhìn thấy, một cuộc bành trướng thế lực mới ở Nam Lộc đang nổi lên một cách điên cuồng làm cho bọn họ cảm thấy vô chấn động và kinh ngạc.
Cho đến khi!
Phịch!
Ông cố Bạch ngã nhào, ngồi khụy xuống đất, mọi người lúc bấy giờ mới từ trong cơn chấn động dữ dội giật mình tỉnh lại.
"Ông!"
"Ba!"
"Ông cố!"
“……”
Mọi người nhìn thấy ông cố bị té, hết thảy đều bị sốc một trận, từng người một vội vàng chạy lại đỡ.
Có người vội vã xoa bóp, đấm lưng, có người gấp rút đem nước đến, chạy đôn chạy đáo nhộn nhịp hết cả một hồi thì ông cố lúc này mới dần dần hồi sức, toàn thân minh mẫn, tỉnh táo trở lại.
"Ơn trời thương xót nhà họ Bạch của tôi!"
Ông cố Bạch vừa mới tỉnh lại mà như thể cả người đã già đi hơn mười tuổi.
Toàn thân toát ra một dáng vẻ hấp hối.
Những người khác, bất luận là ông cả Bạch Long Hải, hay là ông hai Bạch Đình Xuyên thì vẻ mặt mỗi một người đều tái méc, trắng bệch như giấy.
Xong rồi!
Sự vùng lên của tập đoàn Bạch Lạc càng thể hiện sự diệt vong của Bạch Kỳ.
Nhất là cùng với sự hậu thuẫn vô cùng lớn như vậy đến từ các tập đoàn tài phiệt dành cho Bạch Lạc, càng cho thấy việc Bạch Lạc muốn tiêu diệt tập đoàn Bạch Kỳ, gần như là chuyện hết sức dễ dàng.
Biểu hiện trên khuôn mặt mỗi người đều tối sầm lại.
"Ba…" Bạch Long Hải, Bạch Đình Xuyên và những người khác, toàn bộ đều hướng mắt về phía ông cố.
Nhìn thấy cảnh này, khoé miệng của ông cố Bạch khẽ xuất hiện một nụ cười gượng gạo:
"Xem ra, việc đuổi Bạch Tố Y, Lâm Thiệu Huy, là việc làm dại dột nhất trong kiếp này của ta rồi!
Chúng ta bây giờ, chỉ có duy nhất một con đường!"
"Hử?"
Câu nói này của ông cố Bạch đã khiến cho tất thảy mọi người xung quanh hơi sững sờ.
Còn có hi vọng sao?
Trong mắt mỗi người nhà họ Bạch lúc bấy giờ, lại một lần nữa ánh lên tia hy vọng dạt dào, tất cả đều nhốn nháo hướng mắt về ông cố Bạch.
"Ba! Ba mau nói thử xem, chúng ta còn có đường đi khác sao?" Bạch Long Hải và những người khác, từng người một trên mặt đều mang vẻ vô cùng phấn khởi.
Lúc này ông cố Bạch liền xoay đầu, đưa mắt nhìn một cái về thế hệ sau của mình, sau đó mới kiên trì nói:
"Liên kết gia tộc nhà họ Bạch ở Nam Lộc lại làm một tộc!"
Chỉ có chúng ta ra tay, thì mới có thể tự cứu vãn chính mình!"
Nam Lộc, Bạch Kỳ!
Sau khi nghe tới bốn chữ này, tất cả người nhà họ Bạch ở xung quanh đấy, ai nấy đều thay đổi sắc mặt, từng gương mặt một đều lần lượt hiện lên vẻ kinh hãi tột cùng.
Loại sắc mặt ấy, như thể đã nghe phải một cái tên vô cùng khủng khiếp nào đó.
Tại Nam Lộc, tập đoàn Bảo Thịnh, tập đoàn Lan Sơn, tập đoàn Điền Thị, vâng vâng, tuyệt đối đều là những thế lực tài phiệt hàng đầu.
Thế nhưng, rất nhiều người lại không hề biết rằng.
Trong số những tập đoàn tài phiệt lớn kể trên, có bốn đại gia tộc được coi là thần bí và đáng sợ nhất, đó là: Bạch, Hoàng Phủ, Tư Mã, Diệp!
Bốn đại gia tộc này, nối tiếp nhau xuất hiện ở khu vực Nam Lộc đã hơn trăm năm rồi, còn được gọi là "cổ lão thế gia bách niên."