Bồi tội cho cô Bạch Tố Y!
Khi nghe được câu này thì chỉ thấy mười mấy người họ Dương xếp hàng quỳ gối từ trong phòng bệnh ra tới hành lang.
Mọi người đều cảm thấy bản thân giống như đang nằm mơ, không thể tin vào sự thật ở trước mắt này.
Quỳ xuống?
Dương Thiên Phùng một ông chủ quyền thế vậy mà thực sự cúi đầu xin lỗi, điều này thật sự vô cùng khó tin.
Nhưng mà điều ngạc nhiên vẫn chưa hết, Dương Thiên Phùng tiếp tục nói với sự xấu hổ: “Tôi, Dương Thiên Phùng không biết dạy con, để cho con trai đã làm rất nhiều điều ác nên tôi chỉ có thể quỳ ở đây dập đầu ba cái để xin lỗi cô Bạch Tố Y!”
Nói xong thì...
Cộp cộp cộp!
Lấy Dương Thiên Phùng là người đứng đầu, hàng chục người có cương vị cao ở nhà họ Dương, từng người một quỳ xuống đất.
Tiếng gõ đầu gõ sàn vang lên liên tục trong và vang vọng cả ngoài hành lang.
Nó càng giống như một tiếng sấm nổ, nổ tung trái tim của Bạch Tố Y và những người khác, khiến cho vẻ kinh hãi và kinh ngạc trên mặt bọn họ càng thêm mãnh liệt.
Một!
Lại một lần nữa tất cả người nhà họ Dương, sau khi quỳ rồi dập đầu ba cái với Bạch Tố Y thì đều quay đầu gối đối mặt với Thẩm Thái Công trên giường, và nói tiếp: “Là do sự bất tài của Dương Thiên Phùng tôi đã khiến con trai kiêu ngạo và làm tổn thương ông cụ!”
“Nhà họ Dương chúng tôi dập đầu ba cái để xin lỗi ông!”
Cái gì!
Nghe vậy, Thẩm Thái Công ở trên giường bệnh đột nhiên run lên một cái.
Lại dập đầu?
Không chỉ Thẩm Thái Công, mà tất cả mọi người đều thấy rõ ràng rằng Dương Thiên Phùng và những người khác quỳ xuống đầu Bạch Tố Y để xin lỗi, trán họ đỏ bừng.
Mà bây giờ...
Cộp cộp cộp!
Giờ khắc này hàng chục người lại lần nữa quỳ trước Thẩm Thái Công, dập đầu lần nữa.
Đầy đủ ba cái, khi tất cả quỳ xuống dập đầu xin lỗi thì mọi người phát hiện Dương Thiên Phùng và những người có cương vị cao nhà họ Dương đều có vết máu trên trán.
Trông thật thê thảm và khổ sở.
Bối rối...
Lúc này, Trương Viễn càng giống như nhìn thấy ma không ngừng dụi dụi mắt, sau khi xác định người trước mặt thật sự là Dương Thiên Phùng và người dập đầu thực sự cũng là Dương Thiên Phùng.
Trong lòng anh ta dâng lên một trận chấn động.
“Trời ạ, Dương Thiên Phùng cúi đầu xin lỗi, đây nhất định là một tin tức lớn có thể làm chấn động Nam Lộc!”
“Không thể tin được! Thật không thể tin được, điều gì đã khiến một người đàn ông có thế lực to lớn như Dương Thiên Phùng đến đây xin lỗi và quỳ lạy?”
Trong lòng Trương Viễn chấn động, nhưng đầu óc không ngừng quay cuồng.
Mà khi nghĩ đến những gì mà người con ông cháu cha nhà họ Điền đã đã từng hứa với mình, mắt anh ta chợt sáng lên: “Chẳng lẽ... là người con ông cháu cha kia đã ra mặt! Ngay cả nhà họ Dương cũng sợ tới mức phải tới cầu xin?”
“Nhất định phải như vậy! Nếu không, Dương Thiên Phùng và những người khác sẽ không có lý do gì để quỳ lạy xin lỗi!”
Trong lòng Trương Viễn đã bị thuyết phục về điều này, anh ta vô cùng vui mừng.
Anh ta không ngờ con ông cháu cha đó lại vì mình mà ra sức ép cả nhà họ Dương như thế này, có thể là do anh ta có… mặt mũi lớn.
Mà ngay lúc này, mọi người hoàn toàn không biết suy nghĩ của Trương Viễn, Bạch Tố Y và những người khác hoàn toàn bị sốc trước cảnh tượng kinh ngạc này.
Đặc biệt là su khi Dương Thiên Phùng và những người khác cúi đầu xin lỗi, họ không đứng dậy mà nói với Bạch Tố Y: “Tổng giám đốc Bạch Tố Y, đối với cú sốc và kinh hãi đã gây ra cho cô lần này thì nhà họ Dương của chúng tôi có chết cũng không thể đền tội!”
“Vì vậy, chúng tôi sẽ chuyển giao miễn phí địa danh nổi tiếng nhất của gia tộc Dương, tòa nhà Galaxy cho cô coi như là một sự bồi thường!”