"Được rồi, Thiệu Huy, con vẫn nên mau chóng thu dọn đồ đạc đi."
Ngay lúc này, Bạch Tố Y bước vào. Sau khi biết những gì đã xảy ra, cô gái xinh đẹp giận tái mặt. Cô muốn đi tìm ông cụ nhà họ Bạch để tranh luận phải trái ngay lập tức.
"Vợ yên tâm đi, anh đã sắp xếp đâu vào đấy cả rồi!" Lâm Thiệu Huy cười nói.
Sắp xếp đâu vào đấy cả rồi sao?
Gia đình Bạch Tố Y ngơ ngác nhìn nhau. Họ hoàn toàn không hiểu câu này của anh có nghĩa là gì. Mà ngay khi Lâm Thiệu Huy vừa dứt lời thì từ ngoài cửa đột ngột truyền đến tiếng của một loạt xe ô tô gầm rú đến điếc tai. m thanh khiến cho gia đình ba người bọn họ bị sốc tới ngơ người.
Khi đi ra ngoài cửa, họ hoàn toàn bị choáng váng trước cảnh tượng trước mắt. Hơn chục chiếc Rolls-Royce trị giá hàng triệu đô được xếp cạnh nhau. Một nhóm người mặc đồ đen cùng nhau bước ra khỏi xe. Sau đó, với dáng vẻ trang nghiêm và thành kính, họ trịnh trọng cúi đầu với Lâm Thiệu Huy và những người khác: "Xin chào ông Thiệu Huy, xin chào bà Thiệu Huy."
Phù!
Vợ chồng Thẩm Ngọc Trân lập tức rùng mình hoảng sợ. Trên mặt họ lộ ra vẻ kinh hãi tột độ. Họ thực sự không thể tin vào mắt mình nữa. Hóa ra cảnh tượng khí thế và chấn động như vậy lại dành cho gia đình họ sao?
Đặc biệt là khi họ nhìn thấy người đang đứng ở trước mặt, đôi chân của họ lập tức trở nên không còn có sức lực. Họ gần như ngã quỵ xuống đất. Khuôn mặt họ ngập tràn bộ dạng không thể tin được cùng khiếp sợ.
"Bạch... Cậu chủ Bạch Trần?"
Người trước mặt chính là người thừa kế thứ ba của nhà họ Bạch ở Nam Lộc. Nhưng ngay lúc này, điều họ không thể tưởng tượng được chính là anh ta đang cung kính cúi đầu trước Lâm Thiệu Huy và Bạch Tố Y.
Có phải là họ đang mơ không nhỉ?
"Thưa bà, thưa ông, tôi đến đón ông, bà đi ăn tiệc tối ạ." Bạch Trần lớn tiếng nói.
Hóa ra là đêm nay, bốn ông chủ lớn đã bắt tay nhau cùng lên kế hoạch tổ chức một bữa tiệc tối. Nhân vật chính của tối nay là vợ chồng Lâm Thiệu Huy. Do họ dự định sẽ chính thức công bố thành công hợp tác với tập đoàn Bạch Lạc vào tối nay, nên xe để vua Huyết Ngục và hoàng hậu đi thì làm sao có thể tùy tiện được chứ? Nếu không phải là Lâm Thiệu Huy yêu cầu họ khiêm tốn thì họ thậm chí còn định bay trực thăng đến đón nữa đấy.
Đây có phải là sự sắp xếp mà Lâm Thiệu Huy đã nói không?
Vợ chồng Thẩm Ngọc Trân ngay lập tức nhìn chằm chằm Lâm Thiệu Huy với ánh mắt như nhìn thấy quỷ. Tại sao Lâm Thiệu Huy lại có thể diện lớn tới vậy nhỉ? Thể diện lớn tới mức nào mà được người thừa kế thứ ba của nhà họ Bạch đích thân đến nhà nghênh đón chứ?
Lâm Thiệu Huy nhanh chóng phủ nhận và mỉm cười nói: "Chuyện này không liên quan đến con ạ. Chắc chắn là họ nể mặt Bạch Tố Y đấy ba mẹ."
Bạch Tố Y vừa nghe thấy lời này, từ chỗ hết sức ngạc nhiên, cô phục hồi lại tinh thần, lập tức tin đó là sự thật. Sau đó, cô nói với vợ chồng Thẩm Ngọc Trân: "Ba, mẹ, mọi người đừng lo lắng. Con tuyệt đối sẽ không để bọn họ cướp đi nhà của chúng ta đâu."
Sau đó, Bạch Tố Y và Lâm Thiệu Huy lên xe dưới sự cung kính nghênh đón của Bạch Trần. Tất cả những người mặc đồ đen đều cung kính cúi đầu trước vợ chồng Thẩm Ngọc Trân. Sau đó, họ xoay người mở cửa và lên xe. Động tác của họ ngay ngắn đồng đều, giống như đã được diễn tập hàng nghìn lần rồi vậy.
Phịch!
Giây phút họ rời đi, Bạch Tuấn Sơn bị dọa sợ đến mức ngồi phịch xuống đất ngay lập tức, tim đập loạn xạ. Ông ta nói trong sự kinh ngạc: "Bà này, đây thật sự là con gái của chúng ta sao? Tôi tại sao lại cảm thấy con gái chúng ta giống như nữ hoàng bà nhỉ!"
Mọi người thật tình sẽ không thể ngờ rằng lý do Bạch Tố Y trông giống như nữ hoàng là vì người đàn ông của cô là một vị vua.
Cùng lúc đó, bên ngoài khách sạn bảy sao duy nhất ở thành phố Nam Giang, ông cụ nhà họ Bạch vội vàng dẫn đầu tất cả mọi người nhà họ Bạch vào khách sạn. Trên mặt họ đều mang theo vẻ phấn khích và vui mừng khôn xiết như thể ngay trước mặt họ là tương lai tươi sáng vậy.
"Tránh ra, mau tránh ra."
Tuy nhiên ngay lúc này, một tiếng quát lớn truyền đến làm tất cả mọi người nhà họ Bạch trở nên hốt hoảng. Sau đó, bọn họ nhìn thấy một đoàn xe Rolls-Royce cực kỳ sang trọng, từng chiếc lần lượt lướt qua trước mặt bọn họ như một con rồng dài. Mọi người trong nhà họ Bạch liếc nhìn biển số xe, con ngươi co rút mạnh, tất cả đều cảm thán và kinh sợ thốt lên: "Đây là đoàn xe của cậu chủ Bạch Trần."