Mà bây giờ, gia đình hoàn toàn choáng váng trước tin dữ.
Thẩm Thái Công ở tỉnh Nam Lộc khi đi bàn hợp đồng với người ta, lại bị một nhóm người đánh bị thương nặng, tính mạng đang hấp hối.
Ầm!
Khi biết tin, Thẩm Ngọc Trân gần như ngất xỉu tại chỗ.
Bạch Tuấn Sơn và Bạch Tố Y cũng vô cùng lo lắng.
Tuy rằng trong ngày thường, nhà họ Thẩm luôn coi thường và ghét bỏ gia đình của bọn họ, Thẩm Thái Công dù rằng cũng là cha của Thẩm Ngọc Trân và là ông ngoại của Bạch Tố Y.
Huyết thống tình thân, không có cách nào có thể buông bỏ quan hệ ruột rà máu mủ.
Hơn nữa, người đã đánh bị thương Thẩm Thái Công là con của những ông lớn, bọn họ thậm chí còn buông lời hùng hổ, để tổng giám đốc đệ nhất mỹ nữ thành phố Nam Giang là Bạch Tố Y lấy một triệu rưỡi đô đi nhận lỗi, bọn họ mới có thể tha cho Thẩm Thái Công và nhà họ Thẩm.
Nếu không, chỉ có nhận về xác của Thẩm Thái Công.
Sau khi nghe tin tức từ Thẩm Kiến qua điện thoại, không chỉ gia đình Bạch Tố Y mà ngay cả Lâm Thiệu Huy cũng vô cùng tức giận.
Anh không ngờ bây giờ ở tỉnh Nam Lộc vẫn còn có người điếc không sợ súng, dám có chủ ý với bà xã của mình.
Sân bay thành phố Nam Giang!
Gia đình bốn người của Bạch Tố Y chuẩn bị lên máy bay.
Trong chuyến đi đến tỉnh Nam Lộc lần này, ngoài việc đến thăm Thẩm Thái Công, tập đoàn Bạch Lạc cũng sẽ thành lập chi nhánh mới của mình tại tỉnh Nam Lộc.
Tuy nhiên, đối với việc Lâm Thiệu Huy đi theo, bọn họ khá là bất lực.
“Lâm Thiệu Huy, anh chắc chắn không có chuyện gì chứ? Anh phải biết là,anh vừa xúc phạm nhà họ Bạch ở tỉnh Nam Lộc. Nếu bọn họ biết anh đến tỉnh Nam Lộc, bọn họ nhất định không chịu buông tha cho anh! Đến lúc đó, tình thế của anh sẽ rất nguy hiểm!”
Bạch Tố Y lo lắng nhìn Lâm Thiệu Huy.
Mặc dù họ đã thành công trong việc thôn tính tập đoàn Bạch Kỳ, nhưng nó cũng dẫn đến nhà họ Bạch ở Giang Nam bị thiệt hại lợi ích rất nhiều.
Đặc biệt là cậu chủ Bạch Trần.
Mà Lâm Thiệu Huy chính là thủ phạm cầm đầu, khiến cho hai nhiệm vụ của Bạch Trần bị thất bại hoàn toàn.
Hơn nữa! Trong mắt gia đình Bạch Tố Y, ngoài việc Lâm Thiệu Huy có thể là thần y Lâm, lần trước thành công thoát khỏi nguy hiểm hoàn toàn là do may mắn.
Gặp phải bốn đại tông sư của Huyết Tổ, giết chết tổ ba thiên sư áo trắng.
Nếu không thì! Lần đó, Lâm Thiệu Huy sợ rằng chạy trời không khỏi nắng.
Còn bây giờ, anh đi đến tỉnh Nam Lộc, chẳng khác gì đưa dê vào miệng cọp.
Không chỉ là Bạch Tố Y.
Bạch Tuấn Sơn và Thẩm Ngọc Trân bên cạnh cũng lo lắng thuyết phục:
“Thiệu Huy, kỳ thật, lần này con không cần đi. Chúng ta đi gặp bọn họ thương lượng, không dùng vũ lực!”
“Đúng vậy, nếu nhà họ Bạch ở tỉnh Nam Lộc biết được tung tích của con, theo phong cách tàn nhẫn của tên kia, nhất định sẽ không buông tha cho con!”
Gia đình ba người của Bạch Tố Y quả thật vô cùng lo lắng cho Lâm Thiệu Huy.
Chỉ là khi nghe điều này. Khóe miệng Lâm Thiệu Huy không khỏi lộ ra một tia cười:
“Vợ và ba mẹ đừng lo lắng! Con tin tưởng rằng, miễn là bọn họ không phải là một kẻ ngốc thì nhà họ Bạch tại Nam Lộc sẽ không bao giờ dám động đến con!”
Cái gì!
Nghe những lời lẽ tự tin và thậm chí có phần ngông cuồng của Lâm Thiệu Huy, ba người nhà Bạch Tố Y bên cạnh hoàn toàn không nói nên lời.
Sau khi thấy bọn họ không thể thuyết phục được ý định của Lâm Thiệu Huy.
Họ chỉ có thể mang theo Lâm Thiệu Huy lên máy bay đến tỉnh Nam Lộc.
Trong khoang hạng nhất.
Khi gia đình Bạch Tố Y vừa tìm được chỗ để ngồi xuống.
Đột nhiên giọng một người đàn ông ngạc nhiên vang lên từ ghế hạng nhất bên cạnh:
“Ôi? Em là... đàn em Bạch Tố Y?”