Ngột ngạt!
Bên trong phòng bao lại trở về với sự im lặng, cùng với bầu không khí này thật sự làm người ta ngột ngạt tới khó thở.
Phù phù!
Cả người Chu Nhã Nam dường như mất đi hết tất cả sức lực, ngã ngồi trên mặt đất. . ì ruуệ haу ại ﹙ r ruуệ﹒V ﹚
Cho tới lúc này, cô ta mới phát hiện ra quần áo phía sau lưng mình đã bị mồ hôi làm ướt nhẹp!
"Rốt... Rốt cuộc Bạch Tố Y sao có thể làm được?"
Chu Nhã Nam chỉ cảm thấy có một sự chấn động cực mạnh nảy lên từ trong linh hồn của mình.
Cô ta đã đố kỵ với Bạch Tố Y từ trước đó, mà lần này tới thành phố Nam Giang, cô ta mời Bạch Tố Y là vì muốn khoe khoang bạn trai mình với người phụ nữ ấy.
Nhưng mà ai có thể ngờ được là…
Ông xã của Bạch Tố Y, thế mà lại là một vị tông sư đỉnh cấp, mà cô thì lại có năng lực khủng bố có thể sai khiến tất cả ông trùm ở thành phố Nam Giang.
Điều này làm cho Chu Nhã Nam cảm giác thất bại thật sự nặng nề.
"Anh... anh Phàm! Bloody Rosie kia tự tin như vậy, lẽ nào Lâm Thiệu Huy và Bạch Tố Y thật sự có thân phận đáng sợ mà chúng ta không hề biết hay sao?"
Dường như Chu Nhã Nam nghĩ tới điều gì, nét mặt cực kỳ sợ hãi nhìn về phía Lãnh Bất Phàm hỏi.
Không chỉ mình cô ta!
Giây phút này trong lòng Lãnh Bất Phàm cũng đã xuất hiện sự hoảng hốt đậm sâu, nhất là khi nghĩ tới, nhỡ đây Lâm Thiệu Huy và Bạch Tố Y thật sự có thân phận đáng sợ gì đó, làm liên lụy tới ba mình và ông nội, như vậy thì anh ta hoàn toàn xong đời rồi.
"Tôi... Tôi không biết!"
Lãnh Bất Phàm mạnh mẽ nuốt một ngụm nước bọt, giọng nói cũng có hơi run rẩy.
Ngay lúc này, hầu như tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy sự hoảng hốt trong lòng Lãnh Bất Phàm.
Chỉ là đúng lúc này.
Có một bóng người bước ra.
"Anh Phàm, anh không cần lo lắng! Bọn người Bloody Rosie, Từ Minh Long kia đều bị gã Lâm Thiệu Huy đó lừa gạt rồi!"
Cái gì!
Một câu này làm Lãnh Bất Phàm có hơi sửng sốt, anh ta nhanh chóng quay đầu nhìn lại, nhưng mà phát hiện ra người nói chuyện thế mà lại là Lâm Thiên Quang.
"Anh biết chuyện trong đó sao?"
Trên mặt Lãnh Bất Phàm toát lên một chút kích động, vội vàng hỏi.
Mà ánh mắt của tất cả mọi người ở xung quanh đều đồng loạt nhìn về phía Lâm Thiên Quang.
Hiển nhiên, mọi người ai ai cũng đều cực kỳ tò mò về chuyện liên quan tới việc vì sao Bloody Rosie, Từ Minh Long lại nghe lời của Lâm Thiệu Huy và Bạch Tố Y tới vậy.
Mà cảm nhận được ánh mắt tò mò của mọi người xung quanh.
Trên mặt Lâm Thiên Quang toát lên một chút vênh váo, sau đó mới lên tiếng.
"Đúng vậy! Anh Phàm, tôi biết lý do vì sao Bloody Rosie và Từ Minh Long lại nghe lời Bạch Tố Y và Lâm Thiệu Huy tới vậy!"
"Bởi vì tên Lâm Thiệu Huy nắm trong tay một tấm thẻ Đế vương Đầu Lâu!"
“Ầm!"
Lâm Thiên Quang vừa nói câu này ra, cả người Lãnh Bất Phàm như bị sét đánh.
Thẻ Đế vương Đầu Lâu!
Tấm thẻ cao cấp nhất của tập đoàn Bảo Thịnh!
Tấm thẻ này từng phát hành ba tấm ở Việt Nam, mà mỗi một tấm đều nằm trong tay của mấy ông trùm có địa vị cao nhất của Việt Nam.
Ngay cả ba anh ta cũng chỉ từng thấy mà thôi, thậm chí ngay cả sờ vào cũng chưa từng sờ được.
Mà bây giờ...
"Không... Không thể nào! Tên Lâm Thiệu Huy đó sao có thể có tấm thẻ Đế vương Đầu Lâu, lẽ nào anh ta... Anh ta thật sự có thân phận đáng sợ nào đó?"
Mồ hôi lạnh trên trán Lãnh Bất Phàm ào ào chảy xuống không ngừng.
Nếu như Lâm Thiệu Huy thật sự là chủ của tấm thẻ Đế vương Đầu lâu, như vậy anh ta và ba của anh ta thật sự sắp bị họa rớt xuống đầu rồi.
Chỉ là, Lâm Thiên Quang khẽ mỉm cười, sau đó cay độc nói:
"Anh Phàm, tấm thẻ Đế vương Đầu lâu này là do Lâm Thiệu Huy lấy trộm được! Anh ta lợi dụng tấm thẻ trộm được này để lừa Từ Minh Long và Bloody Rosie. Vì thế nên tôi hy vọng anh có thể thưa trình lại với ba của anh, ông Lãnh Khang, phải cho kẻ trộm, tên tội phạm lừa đảo này một trận trừng phạt nghiêm khắc nhất!"
Ầm!
Lâm Thiên Quang vừa nói dứt lời, toàn bộ phòng bao hoàn toàn sôi sùng sục lên.