Hình ảnh như vậy, quả thực là mê đảo đồng bào phái nữ rồi.
Mà những nam sinh ở trường luyện thi cũng rất ít thấy cô bé năm nhất nào có diện mạo ngọt ngào như Bạc Sủng Nhi, cho nên hiện tại đột nhiên nhìn đến, đều bị mê đến thần hồn điên đảo, rối rít dâng lên ân tình.
Bạc Sủng Nhi chắc là không biết phản ứng sao với những người này.
Nhưng là có chút nam sinh chưa từ bỏ ý định, tan lớp đi theo phía sau Bạc Sủng Nhi.
Thậm chí có người còn đem thư tình nhét vào trong sách của Bạc Sủng Nhi.
Tịch Giản Cận nhìn thư tình, cảm thấy cực kỳ chướng mắt, sống chết không chịu để cho Bạc Sủng Nhi lên trường luyện thi, anh nói ở nhà dạy cho cô.
Bạc Sủng Nhi không thuận theo, dỗ Tịch Giản Cận, nói mình bảo đảm không sẽ không hứng thú đối với những chàng trai kia.
Khuyên can mãi đã hơn nửa ngày, Tịch Giản Cận mới đen mặt miễn cưỡng đáp ứng.
Nhưng là ai biết, ngày hôm sau lại có người đàn ông ôm một bó hoa hồng to, chặn lại Bạc Sủng Nhi, làm trò trước mặt Tịch Giản Cận, công khai tỏ tình đối với Bạc Sủng Nhi, hiển nhiên là căn bản không để Tịch Giản Cận ả người vào mắt.
"Bạc Cẩm bạn học, mình thích cậu, lần đầu tiên nhìn thấy cậu, mình liền động tâm, hi vọng cậu có thể cho mình một cơ hội, để cho mình có thể cùng cậu làm bạn......"
Bạc Sủng Nhi không nhận đón hoa, mặt chàng trai kia khẽ hồng một tí, nhưng vẫn tiếp tục tỏ tình: "Bạc Cẩm tiểu thư, mình thật sự rất thích cậu......"
Chàng trai kia ôm một bó hoa to, đứng ở nơi đó vốn rất bắt mắt, chọc cho vô số người quan sát, hiện tại anh ta lúc bất chợt hô to một tiếng "Mình thích cậu!"
Người đi ngang qua cũng biết người này đang tỏ tình, lập tức vô số người đứng ở nơi đó bắt đầu vây xem.