Thậm chí ở tiệc sinh nhật, còn điềm đạm đáng yêu nói, nguyện ý vì người thương, từ bỏ sự nghiệp của mình, giúp chồng dạy con, bạc đầu giai lão, chẳng qua ngắn ngủn hai ngày, những thứ gièm pha này, bị lôi ra ngoài toàn bộ.
Đêm hôm đó, nhân viên cả công ty Hoa Nhuận Quốc Tế đều làm thêm giờ suốt đêm, gọi điện thoại liên tục, thậm chí kéo quan hệ rất lớn, nhưng không thể đem những tin tức này xóa bỏ.
Chỉ vì đối thủ là tòa báo “BX “ dưới trướng tập đoàn Bạc Đế, thậm chí tổng tài Hoa Nhuận Quốc Tế tự mình điện thoại cho tổng biên tập tòa báo “BX “ Bạc Sủng Nhi, nhưng cũng không có được bất kỳ hồi âmnào.
Nhìn tin tức được lưu truyền ầm ầm trên weibo, Triệu Tố Nhã cảm thấy thế giới này như sắp sụp đổ.
Ở giới giải trí, người nào không có có một chút gièm pha, nhưng mọi người đều có đường lui riêng của mình, cũng không công bố.
Hôm nay, cô lại bị vạch trần nghênh ngang ra ngoài như vậy, khó tránh khỏi ảnh hưởng tới sự nghiệp trong tương lai, tràn đầy nguy cơ.
Cùng đêm đó, có người khóc, có người cười, tỷ như Bạc Sủng Nhi tiểu thư của chúng ta, nằm tại phòng ngủ của mình ở trang viên Bạc Gia, nói trước khi trời sáng, bất luận kẻ nào gọi điện thoại đến đều không được tiếp, liền ôm laptop, cầm lấy con chuột, xem những thứ tin tức kia, thấy trên mạng bình luận rôm rả, không nhịn được phốc phốc cười ra tiếng, sau đó cong vẹo ngủ quên, một đêm mộng đẹp, ngủ thẳng đến tự nhiên tỉnh, duỗi cái lưng mỏi, mở cửa, liền nghe được buổi tối hôm qua có hơn một trăm cú điện thoại tìm cô.
Bạc Sủng Nhi bưng một chén nước, từ từ uống, nhướng mày, hỏi: “LÀ ai gọi?”
Nghe người ta tinh tế báo một lần, người cô muôn không gọi đến, liền híp híp mắt, phất phất tay: “Tiếp tục không nghe máy cho tôi...”
Cô còn thật không tin, không ép được Tiểu Tịch của cô ra mặt.
Tiếp theo, ngày hôm nay, tin tức Triệu Tố Nhã như cũ không ngừng, thậm chí vẫn có hình lục tục bị tung ra ngoài, cả trên khắp các trang báo mạng, đều chỉ đưa một mình tin tức về cô ta.
Mãi cho đến buổi tối hôm đó, có người gõ cửa, nói là một người tên là Tiệc tiên sinh điện tới, lúc này Bạc Sủng Nhi mới mở cửa, nhận điện thoại.
Cô biết là ai, nhưng còn cố giả vời: “Ngài là?”
“Là tôi, Tịch Giản Cận.”
“Ồ? “ âm điệu Bạc Sủng Nhi, trong nháy mắt mỵ xuống, thanh âm Kiều Kiều mềm nhũn nói: “Thì ra thái tử gia Tịch gia á... Xin hỏi, tìm em có chuyện gì?”