Sức lực của anh cũng không nhẹ, làm cho cô có chút au, không nhịn được ấp úng, vươn tay đẩy ngực anh, khóa kéo đồ thể thao, vẫn mở ra, một mảnh xuân quang của cô, tất nhiên là đã rơi vào đáy mắt của anh.
Ánh mắt anh nhìn phát nhiệt, cúi đầu xuống, đặt cô ở trên bàn, liền ăn như hổ đói.
Tay của cô tất nhiên cũng không nhàn rỗi, nắm lấy áo anh, bắt đầu liều mạng cởi loạn.
Một bên nắm lấy, trong miệng của cô còn la hét ái muội: "Tiểu Tịch, làm sao anh có hai mặt vậy? Nơi này một cái, nơi này một cái......"
Cô giơ ngón tay lên, đâm về phía trước, lại đâm không tới.
Hiển nhiên cô đã ngấm rượu, cả người mơ hồ.
Ngón tay của cô mềm nhũn rủ xuống, cảm giác anh ép chính mình có chút khó chịu, nặng trĩu, liền la hét muốn lên, Tịch Giản Cận trở mình, nằm ở trên bàn, để cho cô ở bên trên mình, vẫn chụp đầu cô như cũ, dắt môi cô triền miên.
Tay của anh, đã đẩy quần áo của cô lên.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ hồng, mắt say lờ đờ mê mang, càng yêu mị, cô bị anh hôn khiến toàn thân khẽ run, không nhịn được thân thể khẽ động, liền động đến nửa người dưới đã sớm đứng lên của anh.
Cô cảm thấy cứng rắn, không nhịn được vươn tay, sờ lên, sau đó bóp một cái, liền ngây ngốc cười.
Cô chớp mắt, nhìn anh, thật lâu, mới nuốt nước miếng ừng ực một cái, nói ra: "Tiểu Tịch...... Em muốn ăn anh......"
Sau khi nói xong, tay nhỏ liền bắt đầu cởi quàn áo Tịch Giản Cận.
Tịch Giản Cận đã sớm hoàn toàn không có lý trí, chẳng qua là cảm thấy thân thể trong ngực quen thuộc mà mềm mại, nghe được cô ở bên tai anh, một tiếng một tiếng nói qua những lời dây dưa, không nhịn được thú tính đại phát, hướng về ngực cô, liền liều gặm cắn.
Cô rên rỉ, không có né tránh, tay nhỏ cởi nửa ngày, cuối cùng tháo thắt lưng của anh ra, sau đó liền mạng cởi cái quần tây, kéo lấy hai cái, liền kéo cả quần trong anh ra ngoài.