Mục lục
THIẾU PHU NHÂN VÔ LẠI
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bạc Sủng Nhi sau khi nói xong, liền cười cười, quay đầu nhìn Vương Kim Quý một chút nói: "Cái túi xách kia cùng đồ trang sức, tất cả đều là giả! Bởi vì tôi quen biết tổng tài Cartier cùng LV, con gái của bọn họ trước đó còn đặc biệt từ nước ngoài chạy đến Trung Quốc tới thăm tôi mà! Khi đó bọn họ nói cho tôi biết, sảm phẩm mới nhất của Cartier năm nay tháng chín mới xuất hiện, bây giờ cách khi đó còn kém hai tháng, còn có túi xách LV cho tới bây giờ cũng sẽ không có chữ như vậy, vừa nhìn tôi đã biết rồi!"

Bạc Sủng Nhi nói cực kỳ dễ dàng, thủy chung đều là cười mị mị.

Một bên những người đó cũng nghe đến sửng sốt, đem Sủng Nhi làm như người ngoài hành tinh mà nhìn.

Cô nói cô quen lão tổng của những nhãn hiệu này?

Mọi ngừoi trợn mắt há hốc mồm nhìn Bạc Sủng Nhi, nhưng Bạc Sủng Nhi cực kỳ kiêu ngạo híp mắt, tiếp tục nói: "Còn có Tiểu Tịch nhà chúng tôi...... Nga, đúng rồi, chính là anh Tịch trong miệng các cô!"

Bạc Sủng Nhi cố ý cắn nặng hai chữ " anh Tịch " kia, sau đó gằn từng chữ nói: "Lần trước, anh ấy còn cùng người lãnh đạo XX cùng nhau ăn cơm đấy!"

Cái nông thôn này rất vắng vẻ, rất nhiều thứ có thể không biết, nhưng là người lãnh đạo XX cũng biết đấy!

Bọn họ thỉnh thoảng xem ti vi, đều là xem đài truyền hình trung ương, thường xuyên ở bên trong thấytin tức người lãnh đạo XX.

Những người đó lập tức trợn to hai mắt, càng bất khả tư nghị hơn!

Bạc Sủng Nhi rất là hài lòng, suy nghĩ một chút, tiếp tục không nhanh không chậm mở miệng nói: "Á...... Đúng rồi còn hơi quên chút, đó chính là Tiểu Tịch nhà chúng tôi đối với tôi cũng rất tốt, ra đường sẽ giúp tôi xách túi, tôi mệt mỏi sẽ ở sau lưng đỡ tôi, anh ấy còn có thể giúp tôi giặt áo lót!"

"Nga, đúng rồi, vị hôn phu của cô sẽ ở thời điểm cô mất hứng dỗ cô cười sao? " Bạc Sủng Nhi làm ra một bộ vẻ mặt cô thật trẻ con nhìn Vương Kim Quý, khẽ giơ càm lên, khí phách nói: "Đừng nói tôi không vui, coi như là tôi vui vẻ, anh ây cũng sẽ dỗ tôi cừơi, tôi đánh anh ấy mắng anh ấy anh ấy cũng không dám cãi lại, tôi bắt anh ấy biến, anh ấy tuyệt đối không dám đi, hơn nữa cũng không dám lăn xa, đều là ở trước mặt tôi, lăn đi lăn lại!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK