“Giản Cận, con trở lại? Bạc tiểu thư tới thăm cha con. “ Tô San đứng lên, cười nói.
Tịch Giản Cận khẽ gật đầu, vẻ mặt cũng không quá buông lỏng, chỉ là đối với Bạc Sủng Nhi nhàn nhạt nói một câu: “Bạc tiểu thư, xin chào.”
Bạc Sủng Nhi tự nhiên hào phóng sẽ cho Tịch Giản Cận một nụ cười tươi, da thịt tráng nõn không trang điểm, mềm mịn như muốn búng ra sữa, ngây thơ tinh khiết.
“Tịch công tử, trở lại?”
Sau khi nói xong, ánh mắt của cô liền đặt trên người của anh, khẽ dừng lại một chút, anh mặc một thân mặc quân trang lục sắc, thẳng tắp và cao ngất, đồng phục tuyệt đối hấp dẫn.
Cô nhớ được, thời điểm cô học cấp 3, bởi vì xem một bộ phim truyền hình lính đặc biệt, liền lôi kéo tay Tịch Giản Cận, thở dài thở ngắn la hét rất đẹp trai rất đẹp trai, thời gian qua đi cảnh vật thay đổi, nhưng không ngờ tới, Tiểu Tịch của cô, cũng đã là một thân chính khí, bảo vệ quốc gia!
Tịch Giản Cận từ chối cho ý kiến đối với Bạc Sủng Nhi gật đầu, thái độ lãnh lãnh đạm đạm liền lên lâu.
Tịch Thư Ca cùng Tô San cũng biết chuyện năm đó của Tịch Giản Cận cùng Bạc Sủng Nhi, khẽ lúng túng, nhưng nhất thời không biết hóa giải như thế nào.
Rất nhanh chóng, Tịch Giản Cận liền xuống lầu, đổi một thân quần áo hưu nhàn, thoạt nhìn cũng không phải là nghiêm túc như vậy, hướng ngoài cửa, vừa muốn đi ra.
“Giản Cận, con đi đâu? Bạc tiểu thư đến, buổi tối không ở nhà ăn cơm?”
“Không, con đi đón người. “ Tịch Giản Cận nhàn nhạt trả lời một câu.
Bạc Sủng Nhi cũng theo đó đứng lên, “Vừa vặn cháu cũng có việc, liền không quấy rầy, hôm nào có thời gian, lại tới bái phóng.”
Tịch Thư Ca cùng Tô San tất nhiên biết Bạc Sủng Nhi vì Tịch Giản Cận mà đến, hiện Tịch Giản Cận đối với cô chẳng thèm ngó tới, cô muốn đi, bọn họ cũng chỉ có thể tượng trưng khách sáo vài câu, rồi vẫn để cô đi.
Tịch Giản Cận đạm mặt xoay người hướng phía ngoài đi tới, Tô San tiễn Bạc Sủng Nhi ra khỏi nhà, trong miệng tất nhiên là nói vài lời khách sáo hoan nghênh cô thường tới.