Thế nhưng đợi đến khi mình chân chính cùng Tịch Giản Cận kết hôn, lúc này mới bất tri bất giác nghĩ đến những người của tập đoàn Bạc Đế yêu mình, đến cùng thương tâm không nỡ cỡ nào.
Cho nên, nghi thức đính hôn bị hủy, cô sao có thể sinh ra tức giận?
Huống chi, mỗi người cũng không phải ác ý mười phần, cũng không phải đang đùa âm mưu quỷ kế, đều là xuất phát từ yêu lòng cô, mới làm như vậy.
Bạc Sủng Nhi giương mắt, liếc Tịch Giản Cận một chút, phát hiện sắc mặt của anh cực kỳ tái nhợt, rất là tiều tụy, cô mới mở môi, nhỏ giọng nói: "Không có việc gì...... Anh muốn nghỉ ngơi một chút không?"
Tịch Giản Cận lắc đầu nói ra: "Không cần."
Bạc Sủng Nhi rủ mắt, không có nói chuyện.
Trong phòng lâm vào một mảnh an tĩnh quỷ dị.
Ở giữa hai người, cho dù là yêu tha thiết đối phương, lại không nỡ bỏ đối phương, thế nhưng cuối cùng vẫn tồn lấy một khoảng cách, đó chính là Hàn Như Y bị bán đi, vĩnh viễn cũng không lấp đầy.
Anh vẫn làm không được, thật tâm thật ý đối cô thật tốt.
Như thế, anh sẽ rất đau lòng.
Mà cô cũng biết, đêm hôm đó Bạc Tình nói với anh ba chuyện, chỉ để cho thái độ anh chuyển biến tốt đẹp một chút mà thôi.
Chẳng qua như vậy cũng đầy đủ rồi...... Còn nhiều thời gian, cô nghĩ, những oán giận áy náy trong lòng anh, sẽ có một ngày, biến mất hầu như không còn!
Cô nguyện ý kiên nhẫn chờ đợi.
Đối với cô mà nói, hiện tại chuyện trọng yếu nhất, là chọn một thời cơ tốt, đem đứa bé trong bụng...... đánh mất!
Nghĩ tới đây, Bạc Sủng Nhi không nhịn được có chút bi thương.
Tịch, anh biết không? Vì cùng với anh, em thật nỗ lực.
Em chỉ muốn đem bảy năm trước, em tùy hứng cùng cuồng vọng phạm sai lầm, đền bù tổn thất toàn bộ cho anh!
Bạc Sủng Nhi hơi rủ tầm mắt, trên người mang theo một tầng thê lương rất nhỏ.
Tịch Giản Cận nhìn mà đáy lòng bỗng dưng tê rần.
Dưới ánh đèn nhìn cô như vậy, là cô gái tốt đẹp dường nào, sạch sẽ mà nhu thuận, thậm chí còn mang theo một tầng đau thương nhàn nhạt, để anh không nhịn được cũng có chút tâm đau.