Bạc Tình đứng dậy, đi tới trước bàn sách, ấn một cái nút, trên vách tường chậm rãi kéo ra, Bạc Tình tiện tay tắt đèn, chỉ lênvách tường, Tịch Giản Cận ngẩng đầu, nhìn qua.
Những cái kia đều là ảnh chụp của Hàn Như Y Tiểu Bảo còn có Vick tiên sinh.
Đủ loại.
Nhìn qua, Hàn Như Y trôi qua cũng không kém.
"Ta biết cậu không thể xuất ngoại, không có cách nào thăm viếng cô ấy, cũng muốn biết cô ta sống tốt hay không, nghe người khác, khả năng không tin, cho nên tôi đặc biệt để cho người ta theo dõi Hàn Như Y, quay chụp nhất cử nhất động của cô ta!"
"Đương nhiên, Sủng Nhi làm chuyện xấu, ta làm cha cũng phải gánh chịu, cho nên, cậu yên tâm, chỉ cần có ta, Vick tiên sinh tuyệt đối sẽ không tổn thương đến Hàn Như Y tiểu thư, đương nhiên...... Từ ảnh chụp nhìn lại, Vick tiên sinh đối với mẹ con bọn họ rất tốt, tuy Vick tiên sinh là kẻ hoa tâm, nhưng không có gì hơn một ngày, ông ta thật muốn tìm phụ nữ sống hết cuộc đời, có lẽ Hàn Như Y chính là người phụ nữ đó!"
"Vả lại...... Hàn Như Y là người phụ nữ của chiến hữu cậu, nhưng chiến hữu đó đã chết, cũng không đại biểu cho cô ấy không thể tìm hạnh phúc! Cho nên, có lẽ đây hạnh phúc mới bắt đầu của cô ta, vì sao không để bọn họ thử một lần?"
Lời của Bạc Tình trật tự rõ ràng, Tịch Giản Cận nghe xong, nhìn chằm chằm màn hình nửa ngày, anh đều chưa có lấy lại tinh thần.
Trong não rối bời một mảnh.
Kỳ thật thì không phải không hận Bạc Sủng Nhi khư khư cố chấp đem Hàn Như Y bán đi, thế nhưng nếu như Hàn Như Y thật sự có thể hạnh phúc, kỳ thật anh sẽ yên lòng.
Anh cũng hi vọng, Hàn Như Y thật sự có thể hạnh phúc cả đời!
Anh cưới Bạc Sủng Nhi, là bời vì ích kỷ, bời vì chính mình rất thích cô, không nỡ thả cô đi, có thể là cùng anh sinh hoạt tốt, nhưng anh lại làm không được!