Thời gian, cũng đã qua một giờ, coi như là anh đi nặng, cũng phải giải quyết xong rồi!
Bạc Sủng Nhi không nhịn được đến trước cửa phòng vệ sinh, gõ cửa, gọi một tiếng: "Tịch Giản Cận?"
Ai ngờ, không ai để ý tới cô.
Cô liền dùng sức vỗ vỗ cửa, tiếp tục gọi một tiếng: "Tịch Giản Cận!"
Tần Thánh bị cô làm cho trở mình, không cẩn thận đè vết thương, nhe răng trợn mắt quay về tư thế cũ, tiếp tục ngủ.
Bạc Sủng Nhi nghĩ tới, Tịch Giản Cận bị thương, sẽ không phải là té xỉu ở bên trong đi?
Bạc Sủng Nhi dùng sức xoay tay cầm cửa, phát hiện là bên trong khóa trái rồi, cô không có chìa khóa, liền nhanh chóng ra ngoài.
Bạc Sủng Nhi đi ra ngoài, đơn giản giải thích cùng người ta một chút, cái nữ hộ sĩ kia vừa nghe là thái tử gia Tịch gia có thể té xỉu ở phòng vệ sinh rồi, lập tức phân phó người đi cầm chìa khóa phòng vệ sinh tới.
Tịch Giản Cận vào nhà vệ sinh, cũng không có gấp gáp đi vệ sinh, đầu óc của anh vốn là những cảm xúc lung tung, tuy nhiên cũng bởi vì cô mới vừa đụng vào một ít, toàn bộ biến thành hình ảnh hạn chế.
Anh mơ hồ còn có thể cảm giác được trên đầu ngón tay lưu lại cảm giác da thịt trắng mịn của cô, bên tai, cũng hiện lên bộ dáng cô thẹn thùng ở dưới người anh, chẳng qua là anh cảm thấy toàn thân chính mình, càng lúc càng khó chịu giống như là sắp nổ tung!
Anh đứng ở trước bồn cầu, nhìn cậu nhỏ đã cứng lên, hít sâu hồi lâu, cũng không có đè nén xuống được, liền chỉ có thể động thủ, tự mình giải quyết, ai ngờ cô lại ở ngoài cửa bắt đầu gọi tên của anh, anh không thể trả lời, giọng nói có thể để lộ bí mật của anh!
Tịch Giản Cận mân mê hồi lâu, cuối cùng kết thúc, anh chậm rãi thở phào nhẹ nhỏm, vừa muốn giật giấy vệ sinh, dọn dẹp một chút, còn chưa kịp đem quần kéo lên, liền nghe được thanh âm chìa khóa tra vào ổ, rồi sau đó, cửa thoáng cái bị đẩy ra ———