Bạc Sủng Nhi chỉ cùng Tiểu Hoa quen thuộc, cô bé nhìn thấy nhiều người vây quanh Bạc Sủng Nhi, cũng không nhìn tới chị xinh đẹp của mình, liền liều mạng chen chúc chui vào, rúc vào giữa hai chân Bạc Sủng Nhi.
Bạc Sủng Nhi từ nhỏ đã có một luồng khí thế, coi như là nững cô gái đó đang suy nghĩ cùng cô thân cận, nhưng đều là cách cô một khoảng, không dám nhích tới gần bên cạnh cô, cho nên Tiểu Hoa đứng ở giữa hai chân của cô, khe hở cũng là rất rộng.
Vương Kim Quý nhìn trên cổ cùng trên cổ tay còn có trên lỗ tai Bạc Sủng Nhi mang theo thứ lấp lánh, liền không nhịn được mở miệng nói: "Những thứ đồ trang sức này thật là đẹp mắt, là từ đâu mua được?"
Vương Kim Quý vừa nói, ngón tay vừa hướng trên lỗ tai Bạc Sủng Nhi chạm đến, Bạc Sủng Nhi khẽ tránh ra, không nhẹ không nặng nhìn thoáng qua Vương Kim Quý, Vương Kim Quý chẳng qua là cảm thấy có chút áp lực, ngón tay liền phẫn nộ thả xuống.
"Cô nhìn đồ trang sức của tôi, là ba tôi từ bên ngoài giúp tôi mang về, là nhãn hiệu lớn trên thế giới, Cartier, hơn nữa còn là sản phẩm mới nhất năm nay!"
Vương Kim Quý khoe khoang phe phẩy cổ tay của mình, dương dương đắc ý nói, những người xung quanh đó không nhịn được cũng hướng Vương Kim Quý vây lại, liên tiếp cảm thán.
Vương Kim Quý lúc này đã kiêu ngạo giống như con Khổng Tước, chỉ chỉ cái túi xách của chính mình, tiếp tục nói: "Cái túi này cũng là nổi nhãn hiệu danh, LV đấy! Còn có đồ trang điểm, cái này là Diro, cái này là Phạm Hi đấy!"
Bạc Sủng Nhi đối với mấy nhãn hiệu này cũng không có hứng thú quá lớn, ở trong mắt người khác, những thứ này là nhãn hiệu tốn kém số một, đối với cô mà nói, cũng chỉ là những vật nhỏ, cho nên liền cúi đầu, cùng Tiểu Hoa thỉnh thoảng nói vài lời, vốn không chút nào đem những thứ đó của Vương Kim Quý đặt ở đáy mắt.
Vương Kim Quý mục đích là muốn kích thích cho Bạc Sủng Nhi nhìn, tuy nhiên không nghĩ tới Bạc Sủng Nhi làm như không thấy, cô ta liền cực kỳ phẫn nộ, sau đó cầm một hộp phấn lót, đưa cho Bạc Sủng Nhi nói.