Tịch Giản Cận đẩy cửa vào, lập tức mang theo khí tức của mình, khiến cho bầu không khí trong phòng lập tức trở nên khẩn trương.
Anh vẫn mặc quân phục buổi chiều, chỉ là lấy xuống mũ xuống, tròng mắt của anh, trong trẻo nhìn chằm chằm thủ trưởng quân khu, đi quân lễ, hô một tiếng: "Thủ trưởng!"
Sau đó, ánh mắt mới đảo qua những người khác, sau cùng rơi vào Bạc Sủng Nhi.
Bạc Sủng Nhi tự biết chột dạ, vốn bộ dạng cao ngạo đó bị Tịch Giản Cận trừng, lập tức mềm xuống, chép miệng, liền cúi đầu, mười phần cô dâu nhỏ!
Tịch Giản Cận thở dài một hơi, đáy lòng thầm than, biết cô sẽ chỉ gây ra rắc rối, mỗi đều là anh đi bãi bình!
Thủ trưởng quân khu nhìn thấy Tịch Giản Cận, đều khách khí, nắm tay Tịch Giản Cận, thẳng tắp nói ra: "Tịch thiếu tá, thật sự là quấy rầy anh, còn để anh đi một chuyến!"
Tịch Giản Cận khách khí vừa cười vừa nói: "Đâu có!"
Sau đó, liền mang bộ dạng nghiêm túc nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi, hỏi: "Chuyện gì xảy ra?"
Bạc Sủng Nhi rụt cổ, không lên tiếng.
Thủ trưởng quân khu lại cười ha hả nói: "Không có chuyện nghiêm trọng gì, người không biết không sợ, không cần nghiêm túc như thế...... Chính là, bạn gái nhỏ của cậu, muốn ăn nho, chạy đến hái nho rừng, bị người phát hiện, liền mang đi, cô ấy nói biết cậu, cho nên gọi cậu đến nhận."
Tịch Giản Cận đen mặt, có năng lực ha? Chạy tới trộm nho?
Sau đó hung hăng trừng Bạc Sủng Nhi, Bạc Sủng Nhi tiếp tục rụt cổ một cái, cắn cắn môi dưới, đáy lòng lại nghĩ là một chuyện khác, cái gì gọi là đến nhận?
Tịch Giản Cận gật đầu, nói ra: "Ừm, là bạn gái tôi, không hiểu quy củ trong quân khu, không biết thứ bên trong không thể tùy tiện động, cho nên, mạo phạm, cái việc xử phạt......"
"Xử phạt gì chứ, đã là bạn gái cậu, chúng tôi an tâm, chỉ sợ người bên ngoài trà trộn đi vào, vả lại, nếu cô ấy thích ăn nho, tôi vừa rồi phân phó người mua một thùng, cậu cứ mang về." Thủ trưởng quân khu một bộ nịnh nọt.
Tịch Giản Cận cũng không có cự tuyệt, chỉ là gật đầu, sau đó liền nói: "Thủ trưởng, thật sự là khách khí rồi!"