Mục lục
THIẾU PHU NHÂN VÔ LẠI
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tịch Giản Cận chỉ là thở dài một hơi, sắc mặt dị thường khó coi.

Vừa vặn có hộ sĩ đi vào, gõ cửa.

Tịch Giản Cận cùng Hàn Như Y đột nhiên hoàn hồn.

"Ngài khỏe chứ, đây là danh sách, mời Tịch tiên sinh xem qua một chút."

Hộ sĩ đem danh sách đưa cho Tịch Giản Cận.

Tịch Giản Cận nhìn một lần, hai mắt khẽ lóe, nhưng ngay sau đó nhíu lại, mới càng nghiêng đầu, hỏi Tôn Y Sinh vừa tiến vào: "Qiải phẫu, người hiến tủy sống có nguy hiểm hay không?"

"Sẽ không có nguy hiểm, chẳng qua là sẽ đau, nói trước cần rút ra ba trăm đến năm trăm CC máu dự bị, hơn nữa... sau khi hiến tủy sống, sức miễn dịch sẽ tương đối thấp đi rất nhiều."

Tịch Giản Cận gật đầu.

Không có lên tiếng, liền đem danh sách gấp, đặt ở miệng túi của mình, hướng về phía Tôn Y Sinh nói: "Tôi biết rồi, tôi sẽ nghĩ biện pháp tìm được tủy sống phù hợp."

"Nhưng là... " Tôn Y Sinh giống như là muốn nói gì, tuy nhiên lại bị một cái ánh mắt của Tịch Giản Cận trừng qua, lập tức ngừng miệng, sửa lời nói: "Tốt, tiểu Cận cháu tìm được tủy sống thích hợp, liền nói cho chú biết, chú đi ra ngoài trước, không quấy rầy các cháu."

Tịch Giản Cận gật đầu.

Trong phòng bệnh trong nháy mắt càng thêm yên tĩnh.

Hàn Như Y đứng lên, hỏi: "Này trong đám người được điều tra, có người thích hợp hay không?"

Ánh mắt Tịch Giản Cận lóe lóe, "Ừ."

"Làm sao bây giờ? Có thể vẫn không có tủy sống thích hợp hay không?"

"Sẽ không đâu. " Tịch Giản Cận đáp một câu, không biết nghĩ tới những gì, cuối cùng thoáng có chút táo bạo đứng lên, nói: "Anh đi vệ sinh."

Sau đó, cũng không đợi Hàn Như Y gật đầu, anh liền đi ra ngoài.

Đi tới ngoài cửa, anh từ túi rút ra danh sách, nhìn một chút, cuối cùng cắn răng, đem danh sách xé tan thành từng mảnh, sau đó nắm lấy, đi tới phòng vệ sinh, bỏ vào trong bồn cầu, xả sạch!

-----------

Con heo lười nhỏ, còn đang ngủ? Rời giường, trễ rồi đó!

Trong mông lung, cô cảm giác được có người gặm cắn bả vai của mình, ở bên tai của mình, thổi khí cực nóng, trầm thấp mà cười cười.

Âm điệu rất êm tai.

Nghe mà đáy lòng cô cũng mềm nhũn.

Lười biếng trở mình, chậm rãi giơ chân lên, đạp người đàn ông đè ở trên mình người một cước, lúc này mới trở tử, tiếp tục bọc chăn ngủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK