"Tốt, em hiểu chữ tốt viết như thế nào sao?"
"Tốt? Chính là cô gái... Em vốn chính là một cô gái, em nơi nào không tốt? " Bạc Sủng Nhi nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận, không chút nào yếu thế bật lại!
Tịch Giản Cận nhìn cô, cắn hàm răng, nói: "Em tốt chỗ nào? Em rõ ràng chính là một cô bé xấu xa khoogn phân phải trái! Anh nói với em, Bạc Cẩm, chuyện gì cũng có thể nhường cho em, duy chỉ có những thói xấu này, bệnh xấu xa này, anh chắc chắn sẽ không nhường cho em, tốt nhất em sớm từ bỏ cho anh, nếu là em không đổi cho anh, anh khẳng định sẽ cho em nếm mùi đau khổ!"
Bạc Sủng Nhi nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận, không nghĩ tới anh còn nói ra lời như vậy, đáy lòng của cô, tức giận càng ngày càng đậm, cuối cùng, hung hăng mà bỏ rơi Tịch Giản Cận, âm thầm mà cắn răng, trả lời một câu: "Tịch Giản Cận, anh khốn kiếp!"
Sau đó, xoay người, liền chạy ra!
Tịch Giản Cận lúc ấy thật sự là giận điên lên, cho nên, anh lần này, cũng không có đuổi theo cô.
Anh đứng ở nơi đó, thật lâu mới làm cho mình bình tĩnh lại.
Mới trở về nhà.
Lúc ấy, Triệu Thần Hi cũng là ở nơi đó... Nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, trong lúc bất chợt cô mở trừng hai mắt, đáy lòng dần dần hiện lên vẻ trả thù.
Đúng, trả thù.
Ngay lúc đó, cô hận chết cô ta!
Rất thảm!
Thì ra là, thành tích của cô ta đều là giả dối, cô ta căn bản không phải Tiểu công chúa hoàn mỹ của tập đoàn Bạc Đế trong miệng mọi người!
Không phải là cô gái thân thế tốt, tướng mạo tốt, thành tích tốt hoàn mỹ!
Cô ta đều giả vờ!
Cô ta chỉ là một bình hoa, hủy đi tầng ngoài, cô ta cái gì cũng không phải!
Cô ta căn bản không có quyền cùng chính mình so sánh, thành tích của cô ta là giả, hoàn mỹ cô ta sở hữu đều là giả dối!
Nhìn cô sẽ khiến cho Bạc Cẩm ở trong trường học ngã ngựa thế nào!
Dù sao, cô cũng muốn ra nước ngoài!
Cho nên, ngày hôm sau, rất nhiều học sinh trong trường học, đều lấy được một băng ghi âm.
Nội dung ghi âm, là lời của Tịch Giản Cận.