Mục lục
THIẾU PHU NHÂN VÔ LẠI
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô nhăn nhó không nghe, anh liền ma sát mạnh hơn, ngón tay từng điểm từng điểm hướng bên trong cô dò xét đi vào.

Thân thể cô đột nhiên căng thẳng, hai chân quặp lấy eo của anh cũng theo đó dùng sức.

Cô nín thở không được, lắc đầu, muốn tránh thoát, anh không cho cô trốn, động thân một cái, liền làm cho mình tiến vào trong thân thể của cô, ngay sau đó giơ cằm cô lên, cúi đầu, ngăn chận môi của cô, rót không khí cho cô, sau đó nửa người dưới khẽ thối lui, rồi lại hung hăng hướng bên trong đẩy vào, cô không nhịn được kêu ra tiếng, lại bị anh nuốt hết toàn bộ.

Bởi vì có sức nước, mỗi một lần anh đụng vào đều rất dễ dàng, so sánh với thời điểm ở trên giường, đều dễ xâm nhập hơn rất nhiều.

Bạc Sủng Nhi nắm bờ vai của anh, nhận lấy.

Tịch Giản Cận lực đạo càng lúc càng lớn, càng ngày càng nhanh, nước bị bọn họ làm cho đánh xoáy, vây quanh bọn họ.

Bạc Sủng Nhi giận dỗi, ngậm miệng, không để cho anh hôn, anh cường hãn cạy môi của cô, cắn môi hông của cô, giống như là trừng phạt, càng tăng lực đạo, cô ưm một tiếng, anh liền tiến quân thần tốc trong miệng của cô, bá đạo đem ngọt ngào trong miệng cô, nuốt hết toàn bộ!

Bạc Sủng Nhi bởi vì không thể hô hấp, bắt đầu là giãy dụa, sau lại khí lực giãy dụa cũng không có, bởi vì khó chịu, liền gắt gao căng thẳng thân thể, phía dưới cũng theo đó căng thẳng lên, đem anh suýt nữa cắn đứt!

Tịch Giản Cận hô hấp dần dần dồn dập, ôm cô, chậm rãi nổi lên mặt nước, cô mới vừa hít một hơi, anh liền bắt được bờ eo của cô, bắt đầu tùng chút từng chutd hung hăng mà ra vào!

Bạc Sủng Nhi bị lực đạo tàn nhẫn của anh khiến cho có chút sợ, mặt giống như là bị kích thích, không ngừng co rút lại, càng kích thích anh hơn, anh lại càng tiến quan thần tốc không ngừng.

Bạc Sủng Nhi ôm bờ vai của anh, mềm nhũn nói: "Tịch, anh chậm chút a... A... Em sắp bị anh giết chết..."

Tịch Giản Cận nghe được như vậy, nhẹ nhàng cười cười, càng tiến vào chỗ sâu của cô, ôm cô, phục ở bên tai của cô, nhẹ giọng nói: "Chết cũng tốt... Anh cùng em..."

Chết cũng tốt, như vậy là có thể vĩnh viễn ở cùng một chỗ, không cần sợ hãi tương lai có thể tách ra hay không.

Sẽ không lo lắng, anh không cách nào cho em một đứa con, tương lai em có thể oán giận anh hay không!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK