Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1120

Cố Thanh Hy loạng choạng đứng dậy nói: “Đi thôi, chúng ta mau rời đi”.

Mới đi được hai bước thì dưới đáy cốc liền truyền đến tiếng vang rất nhỏ.

Hai người liếc nhìn nhau, cả hai đều cảm thấy không ổn.

Một nam một nữ, một trắng một đỏ, cả hai đều bị thương nặng, hỗ trợ nhau tăng tốc đi về phía trước.

Vị trí của bọn họ là trên vách đá nửa lưng chừng núi dưới đáy cốc, ở đây vẫn còn một con đường, đi thẳng lại gặp một ngã ba.

Hai người Cố Thanh Hy không quen thuộc với nơi này, đành phải tùy tiện chọn một lối đi để tiếp tục tiến về phía trước.

Ôn Thiếu Nghi nói: “Nếu ta đoán không sai thì đao kiếm mà kẻ đó dùng hẳn là tuyết đao tuyết kiếm?”

“Tuyết đao tuyết kiếm?”

“Không sai, đôi đao kiếm đó mấy trăm năm trước đây là binh khí của một cao thủ cấp sáu, có thể được xem là linh khí cấp bốn, nhưng sau khi cao thủ kia chết đi thì tuyết đao tuyết kiếm đã biến mất mấy trăm năm, không ngờ lại nằm trong tay hắn ta”.

“Tại sao ta lại cảm thấy lạnh sống lưng nhỉ?”

Cố Thanh Hy và Ôn Thiếu Nghi cố gắng hết sức để cảm nhận nhưng họ không thể cảm nhận được bất kỳ luồng sát khí nào.

Chỉ có một điều bọn họ không hiểu, vì sao ngay cả Ôn Thiếu Nghi cũng cảm thấy có chuyện gì đó không ổn?

“Cố Thanh Hy, ngươi giải phong kim vàng cho ta trước, chuyện của chúng ta sẽ tính toán sau”.

“Không còn kịp rồi, mau chạy đi”.

Phía trước cách đó không xa đột nhiên vang lên tiếng rầm rập giống như thiên quân vạn mã đang kéo đến khiến cho mặt đất rung chuyển kịch liệt.

Bình tĩnh xem xét thì liền thấy ở phía trước có hơn trăm con sói tuyết xuất hiện.

Đám sói tuyết nhanh đến mức kỳ quái, móng vuốt con nào cũng sắc nhọn, hai mắt hung ác đỏ rực, miệng phát ra tiếng kêu chói tai.

Bọn chúng nhìn thấy hai người bọn họ giống như nhìn thấy được thịt đường tăng, liền điên cuồng xông tới cắn xé.

Cho dù sau lưng có sát thủ áo đen thì bọn họ cũng phải lùi lại.

Nếu không làm như vậy thì bọn họ còn không đủ nhét kẽ răng của đám sói tuyết này.

Cuối cùng…

Hai đạo kiếm khí từ phóng đến, đâm thẳng vào vị trí hiểm yếu của Cố Thanh Hy và Ôn Thiếu Nghi.

Cố Thanh Hy và Ôn Thiếu Nghi rất hiểu nhau, họ ngay lập tức tách nhau ra rồi nhanh chóng tránh đi.

“Bang bang bang…”

Còn chưa thấy rõ bóng người thì đã thấy Cố Thanh Hy đang chiến đấu với sát thủ áo đen.

Thực lực của sát thủ áo đen dường như đã đạt tới cấp 5, ra tay vừa nhanh vừa tàn nhẫn.

Thực lực của Cố Thanh Hy chỉ đạt đến cấp 2, hơn nữa còn đang bị thương nặng.

Thực lực của Ôn Thiếu Nghi thì đang giảm mạnh, chỉ còn lại cấp 4, cũng đang bị thương nặng.

Hai người bọn họ hợp lực lại cũng không đủ để giết chết sát thủ áo đen.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK