Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 479

Cảm giác tử vong ập lên đầu, hắn ta cứ tưởng mình sẽ chết, may mà nhờ có chủ tử ra tay, hắn nhẹ nhàng vung tay hoá giải một chiêu tất sát của ma chủ.

Mọi thứ chỉ xảy ra trong tích tắc, mọi người hoàn toàn không biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, Thanh Phong thì như vừa đi tới địa ngục một chuyến.

“Vương phi nhà ta đoan trang xinh đẹp, dịu dàng thanh nhã, chẳng lẽ ma chủ đố kị bản vương cưới được một vị thê tử hiền thục nên mới ghen tị?”

“Ầm…”

Tất cả mọi người lập tức kinh hoảng, ai cũng vội vàng lùi về sau, sợ sệt nhìn ma chủ xinh đẹp tuyệt trần.

Hắn ta, hắn ta, hắn ta…

Hắn ta là ma chủ của Ma tộc ư?

Trời ạ, sao ma chủ lại còn trẻ và đẹp như thế?

Không phải nên là một ông lão lớn tuổi, diện mạo dữ tợn, để râu quai nón ư?

Cố Thanh Hy cũng không ngờ ma chủ, người mà nàng ghét nhất lại là tiểu đệ đệ của nàng.

Nàng luôn cho rằng Tư Mạc Phi chỉ là một chú chó con, không ngờ hắn ta lại là một con sói xám đội lốt cừu.

Trái ngược quá lớn.

Nàng sững người một lúc lâu vẫn chưa chấp nhận được.

Ma chủ bị vạch trần thân phận cũng không tức giận, chỉ kiêu ngạo đáp: “Tiểu tỷ tỷ nhà ta thích nam nhân có võ công cao cường, khí khái nam tử, sủng thê vô độ. Những điều kiện mà tỷ ấy đưa ra, ta đều đáp ứng được, người tỷ ấy nói cũng chỉ có ta”.

Sững sờ.

Tất cả mọi người sững sờ.

Tình huống gì thế này?

Cố Thanh Hy tê cả da đầu.

Chỗ nào xảy ra lỗi vậy?

Hay có chỗ nào bị trục trặc?

Đây là vị ma chủ quyết đoán, người người e sợ sao?

Phải, nàng đã từng nói những lời đó, nhưng hắn ta lấy đâu ra tự tin cho rằng nàng đang nói đến hắn ta thế?

Dạ Mặc Uyên xoay cây sáo bạch ngọc trong tay, đôi mắt sâu như vực thẳm tràn đầy khinh thường.

Hắn đang định lên tiếng, Cố Thanh Hy đã giành trước: “Tên họ Tư kia, ngươi giỏi tự dát vàng lên mặt mình thật đấy, ta bảo thích ngươi khi nào?”

Mọi người không nhịn được lau mồ hôi thay Cố Thanh Hy.

Nghe đồn ma chủ có võ công cao cường không thua gì Dạ Mặc Uyên, hơn nữa còn ra tay rất tàn nhẫn, tất cả những người mà hắn ta chướng mắt đều không thể nhìn thấy mặt trời ngày hôm sau.

Nàng làm ma chủ xấu hổ trước mặt mọi người, dù có Dạ Mặc Uyên che chở, chỉ sợ sau này cũng sẽ sống không được yên.

Điều nằm ngoài dự liệu của mọi người đó là ma chủ không chỉ không tức giận, ngược lại còn cười xấu xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK