Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 559

“Cho dù các ngươi tìm thấy bảo bối gì ở núi Tầm Long thì nó cũng đều thuộc về các ngươi, nếu các ngươi xui xẻo không tìm thấy gì thì sẽ không có gì cả. Thời gian ở trong núi Tầm Long là ba ngày, ba ngày sau, đại hỏi tầm bảo lần này sẽ kết thúc, tất cả mọi người rút lui khỏi núi Tầm Long, nếu có người không rút lui, giết chết không ta”.

“Học viện sẽ cho mỗi người một cái chuông, nếu gặp nguy hiểm thì rung chuông ba lần, kéo dây dưới chuông ra, người của học viện sẽ tiếp ứng, cứu các ngươi ra ngoài, nhưng các ngươi cũng sẽ mất tư cách tham gia đại hội tầm bảo, không thể tiếp tục đi tìm bảo vật nữa”.

Cố Thanh Hy đứng nghe bọn họ lải nhải, nhàm chán ngáp một cái.

Những lão phu tử này nói xong chưa vậy, nếu còn chậm trễ thì sẽ mất một ngày rồi, còn tham gia cái gì.

Nàng đảo mắt nhìn quanh, trong học viện rộng lớn không có bóng dáng của Đương Đương công chúa, cũng không biết sau khi nợ tiền của phòng đấu giá Phong Tương, nàng ta đã giải quyết thế nào?

Trạch Vương và Cố Sơ Vân cũng tham gia đại hồi tầm bảo.

Cố Thanh Hy đảo mắt, nhìn về phía Thượng Quan Sở tao nhã thanh lịch.

Thượng Quan Sở có vẻ rất ung dung, không nói nhiều như những phu tử khác, hắn chỉ ngồi yên một chỗ, vuốt ve cây đàn của mình.

Có khoảng hơn ba trăm học sinh tham gia đại hội tầm bảo, Cố Thanh Hy phát hiện có rất nhiều ánh mắt không có ý tốt nhìn về phía nàng, dù có che giấu đến mức nào cũng không thể giấu đi những sát khí kia.

Nàng nhỏ giọng nói: “Lát nữa sau khi tiến vào núi Tầm Long, ba người các ngươi theo sát ta”.

“Sao vậy?”, Tiêu Vũ Hiên hỏi.

“Không có gì, người đông sức mạnh nhiều”, Cố Thanh Hy nghiêng đầu cười, cũng không nói thẳng.

Từ phu tử nói: “Được rồi, những gì nên nói đều đã nói, bây giờ chúng ta sẽ mở ra kết giới của núi Tầm Long, nếu các ngươi không chịu đựng được thì nhất định phải kéo dây đồng dưới chuông, tránh để mất mạng”.

“Vâng thưa phu tử”.

Mấy học sinh tràn đầy hứng thú vặn tay, chỉ muốn lập tức tiến vào núi Tầm Long.

Mấy phu tử kết ấn bằng hai tay, bày ra trận pháp, rót nội lực vào trong, cưỡng chế mở kết giới của núi Tầm Long.

Sau một tiếng: “Đi đi”.

Một bên khác của kết giới như xuất hiện lực hút, hút tất cả bọn họ vào trong.

Vụt…

Đương nhiên mấy người nhóm Cố Thanh Hy cũng bị hút vào, nếu không nhờ nàng mở ra võ mạch, thì e rằng lúc này đã ngã đến mức gào khóc rồi.

Tiêu Vũ Hiên có chút võ công, miễn cưỡng đứng vững.

Còn Liễu Nguyệt và Vu Huy thì cứ thế ngã nhào, may mà có Cố Thanh Hy đỡ bọn họ.

“Đa tạ lão đại, lão đại, cô giỏi võ công như thế từ bao giờ vậy”.

“Có lẽ là mấy ngày nay”.

“Mấy ngày nay? Chẳng lẽ… cô mở ra võ mạch rồi?”

“Gần như là thế”.

“Trời ạ, trong khoảng thời gian ngắn như thế, sao cô có thể mở ra võ mạch được?”

Cố Thanh Hy cẩn thận quan sát hoàn cảnh nơi này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK