Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 557

“Bọn họ lại không phải học trò của học viện Hoàng gia khóa này, sao các phu tử có thể để bọn họ đến đây, có lẽ chỉ là trùng hợp về học viện Hoàng gia mà thôi”.

“Không phải chứ, hôm qua học viện vừa công bố tin tức, chỉ cần là học trò của học viện Hoàng gia, bất kể là đợt nào cũng có thể tham gia đại hội tầm bảo lần này. Nhiều tài tử, tài nữ khóa trước cũng đến tham gia đấy”.

“Không phải trước kia chỉ để học trò khóa này tham gia thôi sao? Sao lần này đột nhiên lại thay đổi quy tắc?”

“Chuyện này ta cũng không rõ, ta chỉ biết ta muốn lên núi Tầm Long tìm được thứ gì e rằng khó đây. Ta còn biết Mộ Dung Thần và Đông Phương Triết hình như là có ý với Cố Sơ Vân”.

“Có ý thì đã làm sao, hôn sự của Cố Sơ Vân và Tiêu Vũ Hiên đã định từ lâu rồi, nghe nói sau khi đại hội tầm bảo kết thúc, bọn họ sẽ cử hành hôn lễ ngay, ai cũng không thể thay đổi”.

Cố Thanh Hy cảm thấy.

Lúc Mộ Dung Thần và Đông Phương Triết nhìn nàng, trong mắt lóe qua sát ý.

Là sát ý, nàng cảm nhận được rất rõ ràng.

Không những lúc nhìn nàng có sát ý, mà lúc nhìn Tiêu Vũ Hiên cũng có sát ý.

Khà khà…

Tầm bảo sao?

Muốn giết nàng và Tiêu Vũ Hiên ở đại hội tầm bảo mới là mục đích của bọn họ.

Cố Sơ Vân bước đi uyển chuyển, hơi khom mình hành đại lễ đúng chuẩn, giọng nói to rõ dễ nghe: “Sơ Vân bái kiến Dạ Vương phi, bái kiến Tiêu công tử”.

Tiêu Vũ Hiên quay đầu đi chỗ khác, hừ lạnh một tiếng, ngay cả một ánh mắt cũng không muốn bố thí cho Cố Sơ Vân.

Hành động này chứng thực Tiêu Vũ Hiên ghét Cố Sơ Vân, hoàn toàn không muốn kết mối duyên này.

Đông Phương Triết tính tình khá nóng nảy, lập tức nổi giận: “Cố nhị tiểu thư cởi mở tự nhiên, cung kính hành lễ với các ngươi như vậy, các ngươi lại vênh váo hống hách, cố ý ra vẻ. Các ngươi cho rằng thân phận của mình cao quý thì có thể coi thường mọi thứ sao?”

Đông Phương Triết không nói ngươi, mà là các ngươi, kèm cả Cố Thanh Hy vào.

Tiêu Vũ Hiên sắp sửa nổi giận, Cố Thanh Hy ngăn hắn ta lại, bước lên trước một bước, hai tay khoanh trước ngực, miệng ngậm cỏ đuôi chó, thái độ vừa ngang vừa ngông cuồng.

“Bạn học, nếu ngươi có thân phận như bọn ta thì ngươi cũng có thể vênh váo, mắt chó coi thường người”.

Mọi người đều hít ngược hơi khí lạnh.

Đông Phương Triết là cao thủ cấp một, tuy gia thế không bằng chiến thần, nhưng ở đế đô cũng là đại nhân vật có mặt mũi, có quyền có thế.

Cố Thanh Hy nói như thế rõ ràng là thừa nhận nàng dựa vào thân phận ức hiếp Cố Sơ Vân.

Nàng nói lời này có khác nào tự tìm đường chết đâu? Lát nữa sẽ phải đi vào núi Tầm Long, Cố Thanh Hy không sợ bị bọn họ giết chết ở nơi đó sao?

Một câu nói khiến mùi thuốc súng dâng lên nồng nặc.

Cố Sơ Vân giả vờ yếu đuối, rưng rưng nước mắt, nhưng trong lòng lại chỉ muốn tình hình giữa bọn họ ngày càng căng thẳng.

Nàng ta khẽ thút thít: “Tam muội muội, Đông Phương công tử không có ý này, hắn…”

“Hắn có ý gì không liên quan đến ta. Tốt nhất các ngươi đừng kiếm chuyện với ta, nếu không ta sẽ khiến các ngươi chết một cách thú vị đấy”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK