Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 585

Thực uổng phí cho danh xưng tài năng học vấn của nàng mà, chẳng ngờ vậy mà coi cỏ dại thành dược liệu.

Trong số họ cũng có không ít người thông thạo về dược lý nhưng đều chưa từng gặp qua loại dược liệu này.

“Được rồi, ngươi trở về nghỉ ngơi trước đi, ngày mai nhớ tới học viện báo cáo”.

“Ta biết rồi”.

Cố Thanh Hy móc ngón tay, kêu Liễu Nguyệt Vu Huy cùng Tiêu Vũ Hiên giúp nàng khuân cỏ dại trở về.

Gần một trăm bao tải chất đầy hơn chục chiếc xe, một đường đi qua khiến mọi người không kìm được cảm khái vạn phần, đầu đường cuối ngõ đều đang bàn tán xôn xao căn bệnh dốt nát của Cố Thanh Hy lại tái phát rồi, vậy mà coi cỏ dại làm tiên dược.

Chỉ có Cố Thanh Hi vui vẻ hân hoan.

Nhiều dược liệu như vậy cũng đủ để nàng luyện chế không ít đan dược rồi.

Nàng nhất định phải nâng cao thực lực nhanh nhất có thể để tàn sát Lan kỳ chủ, trả thù cho mấy người Diệp bà bà.

Trên đường trở về Dạ vương phủ, Cố Thanh Hy luôn cảm thấy có rất nhiều ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào mình.

Nàng không biết chủ nhân của những ánh mắt này đang băn khoăn điều gì mới không ra tay với bản thân.

Nhưng loại ánh mắt đó khiến nàng sởn gai ốc.

Nàng dám đảm bảo rằng sức mạnh của những người đang ghim chặt lên người mình kia chắc chắn không thấp hơn cấp ba.

Trở về Dạ vương phủ.

Tất cả mọi người lại một lần nữa chết lặng.

Thanh Phong lúng túng nói: “Vương phi, củi lửa trong vương phủ chúng ta chất rất nhiều, không cần thiết vác cỏ dại về nhóm lửa nữa”, cậu ta không thể tiến vào đại hội tầm bảo nên vẫn luôn ở lại học viện Hoàng gia.

Dọc theo đường đi không biết đã nhận được bao nhiêu ánh mắt như nhìn thằng ngốc của người khác khiến Thanh Phong chỉ hận không thể tìm một cái lỗ để chui xuống.

Khóe miệng Cố Thanh Hy co giật.

Ai nói nàng muốn nhóm lửa?

“Nếu ngươi dám đem những dược liệu này đi đốt, ta bảo đảm sẽ thiêu ngươi tới mức ngay cả Diêm vương cũng không nhận ra, mấy người các ngươi, mau mang dược liệu về cho ta”.

Nghe vậy da đầu Thanh Phong tê dại.

Cho dù vương phủ rộng lớn đến mấy cũng không thể chà đạp như vậy, nếu việc lấy gian phòng cao cấp của vương phủ để chất cỏ dại bị truyền ra ngoài còn không phải bị người cười chê tới rụng răng sao?

“Thanh Phong, đi giết hai con bò, mười con lợn, sai người đưa tới phòng của ta”.

“A… vương phi, người muốn bán thịt bò và thịt lợn sao?”

Cố Thanh Hy nhịn không được cho cậu ta một cái đập đầu.

Nàng có điểm nào giống người bán thịt sao?

“Ta không thể tự mình ăn được à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK