Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 469

“Hình dáng và chất liệu của bộ hỉ phục này tốt hơn của hoàng hậu thì phải, chiến thần không sợ bị chỉ trích sao?”

“Binh mã Dạ Quốc đều nằm trong tay chiến thần, Hoàng Thượng cũng không dám lên tiếng thì ai dám nói gì?”

Cố Thanh Hy im lặng nghe họ bàn tán, nàng không hề biết bộ hỉ phục này có giá trị như vậy, xem ra sau hôn lễ này nàng sẽ không lỗ.

Không biết có phải do Dạ Mặc Uyên yêu cầu thiết kế riêng khăn trùm đầu hay không, từ trong có thể nhìn thấy loáng thoáng mọi người, từ ngoài nhìn vào thì không thấy được dung mạo của nàng.

“Đó thì là gì, nghe nói Cố Thanh Hy còn yêu cầu tặng quà, bắt người ta công khai quà tặng. Chậc chậc chậc, nghe đồn là mượn hôn lễ để thu gom quà cưới, ta chưa thấy ai trắng trợn như thế cả”.

“Chứ gì nữa, ban đầu phu thê chúng ta định tặng một cặp ngọc Như Ý phỉ thuý thượng đẳng, nhưng khi đăng kí tặng quà quản sự lại bảo vương phi ra lệnh tặng quà riêng. Ngươi nói xem, chúng ta đâu thể tách cặp ngọc Như Ý, tách ra sẽ không được may mắn, lỡ như truyền tới tai chiến thần, chúng ta còn giữ được tính mạng không? Chúng ta đành phải tặng thêm, thế nhưng họ còn công khai quà tặng, mọi người đều tặng rất nhiều, khiến chúng ta không thể không chắp tay tặng những thứ đáng giá nhất trong nhà mình ra”.

“Chúng ta cũng vậy đấy, mọi người tặng rất nhiều, nếu chúng ta tặng ít thì quá mất mặt, hơn nữa con đường làm quan của phu quân nhà ta còn phải dựa vào chiến thần”.

“Ngươi nói xem nàng ta to gan xằng bậy như thế, chiến thần cũng mặc kệ hả? Sao lại để mặc nàng ta làm bậy nhỉ?”

“Chuyện này ai biết, nhưng ta nghe nói đây là ý của chiến thần, nếu không một vương phi mới gả tới như nàng ta làm sao dám to gan như vậy?”

“Thảo nào mọi người đều dốc sức tặng quà, thì ra là ý của chiến thần”.

“Có lẽ chiến thần cưới Cố Thanh Hy chỉ để thu gom của cải. Ta đã nói rồi, sao chiến thần có thể cưới một Vô Diệm Nữ có diện mạo xấu xí làm chính phi chứ, ta nghĩ không mấy ngày nữa Cố Thanh Hy sẽ bị hưu thôi”.

“Ta dám đánh cược nhiều nhất là bảy ngày. Bảy ngày sau, dù nàng ta không bị chiến thần tra tấn đến chết thì cũng sẽ bị đuổi ra khỏi phủ Dạ Vương”.

“Nam nhân kia không thích mỹ nhân, dù loại nữ nhân xấu xí như nàng ta có tài hoa giỏi thì nhìn cũng phát ngán”.

“…”

Cố Thanh Hy nghe vậy không khỏi bĩu môi.

Đúng là một đám nữ nhân ngớ ngẩn, tưởng nói nhỏ là nàng không nghe thấy sao?

“Tân nương đến…”

Một tiếng hô lớn vang lên, những tiếng bàn tán lập tức dừng lại.

Cố Thanh Hy khẽ ngẩng đầu.

Nàng nhìn thấy rất nhiều khuôn mặt quen thuộc.

Có Cố Sơ Vân, Cố Thừa Tướng, đại phu nhân, Thượng Quan Sở, Liễu Nguyệt, Vu Huy, còn có Đương Đương công chúa, chỉ thiếu Tiêu Vũ Hiên.

Ngày đại hỉ của nàng mà Tiêu Vũ Hiên lại không xuất hiện ư?

Hắn ta làm gì vậy?

Khi Cố Thanh Hy chậm rãi bước vào, vẻ đố kị thoáng qua trong mắt, ở nơi mà người khác không thấy, hai tay nàng ta siết chặt thành nắm đấm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK