Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 684

Cố Thanh Hy càng nghe càng hoang mang.

Nếu đã có xuất thân cao quý thì tại sao lại bị đối xử như thế?

“Rốt cuộc là trách nhiệm gì?”

“Rất nặng, nặng đến mức khiến người ta ngạt thở”.

“Vậy bây giờ nàng ấy đang ở đâu?”

“Ta cũng không biết nàng ấy đã đi đâu, nhưng ta tin rằng nàng ấy sẽ trở lại sớm thôi, khụ khụ…”

Không biết có phải do nói quá nhiều hay không mà Dịch Thần Phi lại hộc ra một búng máu, sinh lực nhanh chóng xói mòn.

Cố Thanh Hy lo lắng, trong lòng có nhiều thắc mắc nhưng không tiện hỏi tiếp, đành bảo: “Huynh đừng nói nữa, nghỉ ngơi cho tốt đi”.

“A Hy… Nếu một ngày nào đó ta không còn nữa, muội nhất định phải sống thật tốt nhé?”

“Huynh nói lung tung gì vậy? Huynh nhìn này, ta đã tìm được Long Châu màu xanh, không phải các huynh đã tìm được bốn viên sao, cộng thêm viên này nữa là năm viên, chỉ cần tìm thêm hai viên nữa là bệnh của huynh sẽ được trị hết”.

Cố Thanh Hy lấy viên Long Châu màu xanh to bằng một con chim bồ câu ra, nháy đôi mắt to cười đáp.

Trong mắt Dịch Thần Phi đang cười, nhưng trong lòng lại chua xót vô cùng.

Một viên Long Châu cần sự nỗ lực của mấy thế hệ mới có thể tìm được một chút manh mối, sao có thể tìm được một cách dễ dàng như vậy?

Họ không hề có tung tích gì về viên Long Châu tiếp theo.

Mà cơ thể hắn ta đã không thể chịu đựng được cho đến khi nàng tập hợp đủ bảy viên Long Châu.

Dịch Thần Phi nói: “Ta tin, ta tin muội có thể tập hợp đủ bảy viên Long Châu, khụ khụ…”

“Quanh đây có quả dại, ta đi hái một ít cho huynh ăn rồi đi tìm Diệp Phong và Nạp Lan Lăng Nhược”.

“A Hy…”, Dịch Thần Phi đột nhiên kéo váy Cố Thanh Hy.

“Sao ạ?”

“Ta cứ cảm thấy ánh mắt của Diệp Phong không còn giống như trước, bây giờ ta không thể nhìn ra rốt cuộc hắn ta đang suy nghĩ gì. Người này sống ở nơi âm u từ nhỏ, còn bị ngược đãi đủ điều. Nếu như hắn ta hắc hoá phản kích sẽ dễ như trở bàn tay, một khi xảy ra thì không thể ngăn cản”.

Nụ cười trên mặt Cố Thanh Hy hơi ảm đạm, nhưng rất nhanh lại trở nên rạng rỡ: “Dù Diệp Phong có hắc hoá thế nào thì hắn cũng sẽ không làm tổn thương ta, ta vẫn có chút tự tin ấy, với lại hắn không nên yếu đuối như vậy. Thế giới này cá lớn nuốt cá bé, quá mềm yếu sẽ chỉ bị người khác bắt nạt thôi”.

Khoé miệng Dịch Thần Phi mấp máy như còn muốn nói gì đó, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt Cố Thanh Hy ra hiệu cho hắn ta yên tâm, Dịch Thần Phi lại nuốt lời vào bụng.

Hi vọng giác quan thứ sáu của hắn ta là sai.

Hi vọng Diệp Phong sẽ không làm gì Cố Thanh Hy.

Không biết vì sao Dịch Thần Phi vẫn vô cùng bất an.

Bởi vì trước khi đến đây, hắn ta bị thương nặng, vừa tỉnh lại sau cơn hôn mê thì nhìn thấy hận ý và sát ý chợt loé qua trong mắt Diệp Phong, ánh mắt ấy không giống như căm hận một người.

Mà như là đã sắp đặp một chuyện từ rất lâu, tình thế bắt buộc phải huỷ diệt một người nào đó.

Diệp Phong còn đúng lúc xông tới khi Cố Thanh Hy đang bố trí mai phục chặn giết người của Ma tộc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK