Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 713

Thất trưởng lão kinh ngạc: “Đi ngay bây giờ?”

“Đúng vậy”.

“Hay cô đợi tối rồi đi”.

“Đi tối?”

“Đường buổi tối cũng rất an toàn, nếu cô sợ thì ta sẽ đi với cô, ta đưa cô đi nhé?”

Vừa muốn đuổi nàng đi, vừa không nỡ đuổi nàng đi?

Mấy ông lão này làm cái quái gì vậy?

Cố Thanh Hy lo lắng cho bệnh tình của Dịch Thần Phi, chỉ muốn tìm được Long Châu ngay lập tức, bèn khéo léo từ chối ý tốt của họ, lấy bọc quần áo dẫn Tiểu Cửu Nhi rời khỏi Ngọc tộc.

Không biết có phải do Đại trưởng lão sắp xếp hay không, lúc nàng đi không có dân làng nào biết, tiễn nàng cũng chỉ có mấy vị trưởng lão.

“Các vị trưởng lão, ta có Tiểu Cửu Nhi đưa đi, các ông cũng đã nói với ta cách ra vào kết giới nhiều lần rồi. Ta tự đi là được, các ông không cần tiễn đâu”.

“Như vậy sao có thể? Cô là tộc trưởng, làm gì có đạo lý tộc trưởng ra ngoài mà chúng ta không tiễn chứ?”

“Các ông đã tiêu hao rất nhiều nội lực để cứu ta và Dịch Thần Phi, chuyện trong tộc chắc cũng chưa làm xong. Các ông không cần tiễn, đây là mệnh lệnh”.

“Cái này… Được rồi, tộc trưởng đi đường cẩn thận”, Đại trưởng lão do dự một lúc rồi tuân lệnh.

Lục trưởng lão chớp mắt: “Lần sau cô về nhớ mang theo chút rượu ngon nhé, đừng về tay không nữa”.

“Thôi đi, mang rượu ngon gì chứ, chỉ cần tộc trưởng trở về thường xuyên là được rồi. A Hy, đừng tự tạo áp lực quá lớn cho mình, tìm được Long Châu là tốt nhất, không tìm được thì thôi, mọi người sẽ không trách cô”.

“Cáo từ”.

Cố Thanh Hy làm động tác vái chào, chu môi huýt sáo một tiếng, Tiểu Cửu Nhi hiểu ý, cơ thể nhỏ bé biến thành một con rắn khổng lồ, xoay người nâng Cố Thanh Hy lên rồi biến mất bên ngoài ngọn núi.

Đại trưởng lão trở dài, trong mắt đầy lo âu.

Thất trưởng lão vô cùng lưu luyến, tự vỗ tay mình: “Tộc trưởng đã đi thật rồi. Đại trưởng lão, ông nói xem chúng ta không phái người đi theo bảo vệ tộc trưởng thật à? Võ công của nàng ấy hiện tại rất thấp, ngộ nhỡ…”

“Hôm nay đã là mười lăm, huyết chú của các tộc nhân sẽ phát tác, chúng ta phải bảo vệ bằng cách nào đây?”

“Chẳng phải còn có một số người ngoại tộc sao? Họ có thể…”

“Vớ vẩn, mấy đại trưởng lão chúng ta đã tiêu hao lượng lớn chân khí để trị thương cho tộc trưởng và Thần Phi, tối nay sợ là sẽ không thể trấn áp những người kia. Về phần những đứa trẻ ngoại tộc, chúng còn phải chăm sóc rất nhiều người trong tộc. Người trong tộc còn không đủ thì bảo vệ tộc trưởng bằng cách nào? Huống hồ… Tộc trưởng đã nói rồi, chúng ta không được phép phái người theo sau bảo vệ nàng ấy, nếu không sẽ rất dễ bị người khác phát hiện thật sự, lời tộc trưởng nói không thể không nghe”.

“Nhưng lúc đó tộc trưởng có võ công cao cường, bây giờ…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK