Mục lục
Cuồng Phi Sủng Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 972

“Rõ”.

Đám đông lập tức ào ào suy đoán.

Tu La Môn và Thiên Phần tộc trước giờ như nước với lửa, phải chăng vì người của Thiên Phần tộc đến rồi nên Tu La Môn mới tránh mặt không gặp?

Người của các thế lực vừa và nhỏ ồn ào bàn tán.

“Thế lực của Tu La Môn lớn như vậy mà, họ cũng không cần thiết phải sợ Thiên Phần tộc chứ”.

“Cũng chẳng thế nói như thế được, môn chủ của Tu La Môn mất tích đã lâu, đến nay không rõ sống chết, đối mặt với Thiên Phần tộc, tất nhiên họ không đủ tự tin rồi, huống hồ lần này người đến đây là phó tộc trưởng và thiếu tộc chủ của Thiên Phần tộc, nghe nói thực lực của hai người đã tiến vào cấp sáu đỉnh phong rồi”.

“Sao cơ? Thực lực của phó tộc trưởng Tư Không cũng đạt đến cấp sáu rồi?”

“Chứ còn gì nữa, nếu không ngươi nghĩ tại sao người ta có thể làm phó tộc trưởng của Thiên Phần tộc”.

“Thế tộc trưởng của Thiên Phần tộc thì sao, thực lực của ông ta đã đạt đến mức nào rồi?”

“Ai mà biết được, bao nhiêu năm nay cũng chưa từng thấy tộc trưởng của Thiên Phần tộc động thủ, chỉ nghe nói là Thiên Phần tộc thâm sâu khó lường lắm, ở đấy có rất nhiều thái thượng trưởng lão, võ công của người này cao hơn người kia”.

“Dù Thiên Phần tộc lợi hại đến mức nào, Tu La Môn cũng không phải kẻ ăn chay, sao ngươi không nghĩ tới đám thuộc hạ của môn chủ Tu La Môn mà xem, người nào người nấy lợi hại quá mà”.

“Được rồi được rồi, họ lợi hại hay không liên quan gì đến chúng ta đâu, chúng ta cứ xem đại hội luyện dược cho phần mình thôi, liệu có ra được mấy viên đan dược thượng đẳng không nhỉ, để còn nâng cao thực lực”.

“Cũng phải, mục đích chủ yếu của chúng ta đến đây chẳng phải là đấu giá một ít đan dược thượng đẳng mang về sao, lần này có thể nhìn thấy người chấp chưởng của nhiều môn phái ẩn thế lánh đời như vậy, cho dù không đấu giá được đan dược, cũng không thấy tiếc nuối!”

Đám đông Thiên Phần tộc liên tục cười khẩy, cảm thấy vô cùng khinh thường vì Tu La Môn không dám tới tham gia.

Chỉ có ánh mắt của Ôn Thiếu Nghi trở nên thâm trầm, ngón tay vô thức xoay chuyển chiếc nhẫn ngọc ban chỉ, dường như hắn ta đang suy tính điều gì đó.

Tu La Môn và Thiên Phần tộc đấu đá bao nhiêu năm nay, hắn ta thừa biết bản tính của họ.

Người của Tu La Môn dù biết đối diện với Thiên Phần tộc chỉ có con đường chết nhưng vẫn cắm đầu lao vào, người này ngã xuống thì người kia nối tiếp, không thể nào co cụm như vậy được.

Lần này Tu La Môn trù trừ không tới tham gia đại hội thưởng thức đan dược, chỉ e có mục đích khác.

Ánh mắt chuyển hướng, Ôn Thiếu Nghi và phó tộc trưởng Tư Không đảo mắt về phía vị trí đầu tiên ở bên phải, trên đó viết Ngọc tộc.

Ánh mắt của hai người không khỏi lạnh đi.

Người của Tu La Môn chắc chắn không đến.

Ngọc tộc cũng chậm trễ không chịu xuất hiện, cốc chủ Nạp Lan và những người khác đại khái cũng hiểu rằng người của Ngọc tộc sẽ không đến đâu.

Cũng phải, Ngọc tộc há là thứ mà các môn phái bình thường có thể so bì được. Họ biến mất nhiều năm nay, không nhận được lời mời cũng là điều bình thường.

Hiện giờ chỉ cần sắp xếp xong vị trí cho ma chủ là đại hội thưởng thức đan dược có thể bắt đầu.

Sắp xếp thế nào, cốc chủ Nạp Lan không khỏi thấy đau đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK