Mục lục
Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giờ phút này hai người Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn đang ăn khuya, là bảo Tiêu Ân mang tới. Dù sao Kỷ Hi Nguyệt ngủ cả ngày rồi nên cũng cảm thấy hơi đói. Dĩ nhiên không ăn cũng không sao, nhưng Triệu Húc Hàn thì không nỡ.

Cộng thêm thân thể cần năng lượng, dù sao ăn vẫn tốt hơn không ăn, vì vậy chỉ xui xẻo cho Tiêu Ân, nửa đêm ra ngoài mua thức ăn khuya hầu hạ hai người chủ này.

Đột nhiên, điện thoại Triệu Húc Hàn vang lên, Triệu Húc Hàn nhíu mày, lúc này ai còn gọi điện thoại nữa. Kỷ Hi Nguyệt giúp anh lấy qua, thấy trên đó viết là hai chữ Long Bân.

“Ơ, lại là Long Bân.” Kỷ Hi Nguyệt rất kinh ngạc nói.

Sắc mặt Triệu Húc Hàn thì căng thẳng, vội vàng cầm điện thoại nhận cuộc gọi.

“Long Bân, có chuyện gì?” Giọng nói Triệu Húc Hàn rất nghiêm túc.

Bên kia Long Bân lập tức nói: “Cậu chủ, một giờ trước có người thuê mười sát thủ cao cấp của Tôn gia ra ngoài, toàn bộ đều là người luyện khí công.”

Triệu Húc Hàn sửng sốt nói: “Biết mục tiêu không?”

“Không biết, nhưng đều đi về phía Paris.” Long Bân nói: “Cậu chủ, cậu chủ và đại tiểu thư ở Paris.”

“Ừ, gọi Thử Tiêu Thủ tra. Nếu không được thì gọi nguyên lão bên kia tra, lần này có thể là nhằm vào tôi!” Triệu Húc Hàn cũng bắt đầu căng thẳng, mười tên sát thủ khí công, đây cũng không phải chuyện đùa.

“Vâng, có cần gọi tất cả bọn La Hi chạy đến?” Long Bân nói.

“Bây giờ anh ở đâu?” Triệu Húc Hàn hỏi.

“Ở Nga, cách Paris rất gần.” Long Bân nói.

“Vậy anh tới đây trước. Không biết thương thế Quy Mao đã thế nào rồi, tới cũng không thể giúp gì, anh bảo La Hi tới đây!” Triệu Húc Hàn nghĩ thầm nếu bên này chỉ có bốn người, có lẽ còn có thể ứng phó một chút.

Dù sao anh và Kỷ Hi Nguyệt đều có thể một chọi hai ba cao thủ, Long Bân và La Hi một chọi một thậm chí một chọi hai, cứ như vậy thì bọn họ cũng không cần quá lo lắng.

Nếu như cộng thêm Thiết Quý Hoành thì có lẽ còn có phần thắng.

Bên kia Long Bân đáp lại một tiếng, lập tức cúp máy. Triệu Húc Hàn thầm nghĩ Tôn gia thật sự vì tiền mà ai cũng dám giết. Chẳng qua sao các nguyên lão còn chưa hành động? Chẳng lẽ lần đó ở nước Mỹ, việc anh và Kỷ Hi Nguyệt ra tay, chém cánh tay Mai Ngọc đã bị tra ra? Còn giết chết Địch Long, để người của anh ngồi lên vị trí Triệu Thanh Hổ.

Nếu như biết, nguyên lão có lẽ tức giận, sẽ trừng phạt anh, thế nên tạm thời sẽ không giúp anh. Suy cho cùng người gia chủ anh cần ở trong lòng bàn tay bọn họ, nếu như thoát khỏi nắm giữ, thì trong mắt bọn họ đó chính là bất lợi đối với Triệu gia.

“Sao thế? Anh Hàn?” Kỷ Hi Nguyệt thấy vẻ mặt anh không tốt, vội hỏi.

Triệu Húc Hàn nhíu mày nhìn cô: “Anh nghĩ có lẽ Úy Mẫn Nhi phát điên rồi.”

“Là ý gì? Có liên quan đến Long Bân hả?” Kỷ Hi Nguyệt không rõ.

“Chắc chắn Úy Mẫn Nhi đã thuê mười người luyện khí công đối phó anh với em.” Trực giác Triệu Húc Hàn rất đúng, bởi vì không có ai phát rồ thế cả, chỉ có hai người phụ nữ điên rồi là Úy Mẫn Nhi hoặc Thiết Thiên Hoa mới có thể một hơi đập vào nhiều tiền như vậy.

Theo Triệu Húc Hàn thấy, chắc Úy Mẫn Nhi đã biết kế hoạch của cô ta thất bại, biết anh và Thiết Quý Hoành nhất định sẽ phản công, cho nên mới xuống tay ác như vậy.

Lần này không phải anh chết thì chính là tôi chết.

Triệu Húc Hàn không đoán sai, đúng là Úy Mẫn Nhi có ý nghĩ này. Cô ta cảm giác nếu cô ta đã không thành công thì như vậy Triệu Húc Hàn nhất định sẽ hận cô ta, Thiết Quý Hoành cũng sẽ hận cô ta. Đợi bọn họ kết hợp lại đối phó cô ta thì cô ta nào phải đối thủ, còn liên lụy toàn bộ Quốc tế Úy Lam.

Vậy không bằng diệt trừ bọn họ, như vậy có lẽ cô ta có lẽ còn có hy vọng sống qua ngày.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK