Mục lục
Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kỷ Hi Nguyệt đứng lên: “Thím Lý, cháu sang bên cạnh đây, thím với La Hi chuẩn bị đi nhé.”

Thím Lý có chút lo lắng: “Tiểu thư, cô nhớ cẩn thận chút, thiếu gia Vân Sâm cũng không phải người dễ bị gạt đâu.”

“Thím Lý, thím quên cháu với cậu ta đã quen nhau ba năm rồi sao? Cái tính ưa sĩ diện của cậu ta chẳng lẽ cháu còn không hiểu. Thím cứ ngồi đó xem cháu làm là được. Nếu cậu ta dám làm càn, vậy thì đừng trách cháu sẽ làm cậu ta xấu mặt, dù sao cậu ta cũng đủ thối lắm rồi.”

Kỷ Hi Nguyệt nói xong thì bước ra ngoài. Vừa ra khỏi cửa lại nhận được tin nhắn của La Hi.

Cô mở ra xem, trên đó viết: “Đại tiểu thư, Châu Lê cũng đến.”

Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt, Châu Lê? Người phụ nữ này mới mấy ngày trước còn đánh nhau với Trần Thanh tới mặt mũi bầm dập mà bây giờ đã khỏe nhanh vậy sao? Còn ra quán bar nhảy nhót nữa?

“Mấy người?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi.

“Hai người phụ nữ, chắc là bạn bè.” La Hi đáp, “Tôi nấp rồi.”

“Ừm.” Kỷ Hi Nguyệt lập tức quay lại phòng bao của mình, làm thím Lý hoảng hồn, cô giải thích vài câu cho thím Lý hiểu.

Kỷ Hi Nguyệt quả nhiên đã nhìn thấy Châu Lê tiến vào. Cô ta trang điểm và ăn vận khá bắt mắt, một chiếc váy body trễ vai làm phô ra thân hình đầy đặn, so với trước đây thì hình như nhìn xinh đẹp hơn đôi chút. Xem ra đến đây để chơi bời nên mới ăn diện đẹp đẽ như vậy.

Cô gái đi bên cạnh cô ta nhìn cũng rất xinh đẹp, đặc biệt là vóc dáng với nửa bộ ngực lộ ra ngoài trông rất hấp dẫn. Kỷ Hi Nguyệt nhủ bụng, hai người này đến đây không phải để kiếm đại gia đấy chứ?

Kỷ Hi Nguyệt thấy hai người đi tới, đầu tiên là nhìn ngó xung quanh, đặc biệt là Châu Lê, cô ta còn tia mắt nhìn vào từng phòng bao, sau đó hai cô gái này chia ra hai hướng.

Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy, hình như bọn họ đến đây để tìm người.

Sau đó, cô nhìn thấy Châu Lê hỏi một nhân viên phục vụ, còn nhét thứ gì đó cho anh ta, Kỷ Hi Nguyệt đoán chắc là tiền, bởi vì những nơi thế này muốn nghe ngóng tin tức thì bình thường đều cho chút tiền, nếu không nhân viên phục vụ sẽ không bao giờ dám tự tiện tiết lộ thông tin và hành tung của khách hàng.

Nhưng chỉ một chốc sau Kỷ Hi Nguyệt lại phát hiện, Châu Lê đang đi về hướng bên đây.

Có điều không phải phòng bao của cô, mà là phòng bao của Triệu Vân Sâm. Kỷ Hi Nguyệt nhướn mày, không phải đó chứ, lẽ nào tối nay sắp có kịch hay để xem?

Châu Lê ở bên ngoài lấm la lấm lét thăm dò, nhưng bên trong lúc này đang say sưa trò chuyện, nên không để ý bên ngoài có người đang nhìn vào hay không.

Kỷ Hi Nguyệt và thím Lý nhìn chằm chằm Châu Lê.

“Tiểu thư, người phụ nữ này định làm gì vậy? Sao nhìn cứ như có hứng thú với thiếu gia Vân Sâm thế?” Thím Lý hỏi.

Kỷ Hi Nguyệt khẽ lắc đầu: “Cháu cũng không rõ, có điều tâm tư của người phụ nữ này sâu lắm. Tạm thời vẫn còn sớm, chúng ta cứ nhìn xem rốt cuộc cô ta muốn làm gì.”

Cô bạn của Châu Lê cũng nhanh chóng quay lại, trong tay còn cầm thêm hai ly sâm panh, đưa cho Châu Lê một ly, sau đó hai người đứng trên hành lang, dựa vào tấm kính thủy tinh bên ngoài phòng bao của Triệu Vân Sâm trò chuyện.

Xung quanh vẫn có nhiều nhân viên phục vụ và khách khứa tới lui, nhìn thấy hai người phụ nữ này cũng không nói gì nhiều, vì cứ tưởng là khách trong phòng bao ra bên ngoài đứng nói chuyện.

Kỷ Hi Nguyệt thấy trong phòng bao, Hứa Phượng vẫn đang uống rượu và cười nói với Lý Mai rất nhiều.

Còn Lý Mai thì đang dựa vào lòng của Triệu Vân Sâm, hết cười ngọt ngào lại chuyển sang nũng nịu. Dáng vẻ của Triệu Vân Sâm cũng rất đắc ý, thật đúng là một tên công tử phong lưu.

Một chốc sau, bên ngoài có quản lý đến, còn dẫn theo vài PR nam và PR nữ xinh đẹp vào phòng bao của Triệu Vân Sâm, phía sau còn mang theo mấy chai rượu vang và đồ uống.

Kỷ Hi Nguyệt thiết nghĩ, có lẽ bên đó đã bàn chuyện công việc được kha khá nên nhóm người này sắp chơi đùa hưởng lạc, vì tên đàn ông đê tiện Triệu Vân Sâm này rất thích chơi bời.

Hơn nữa đi chơi mà chưa tới nửa đêm là chưa chịu về.

Thím Lý nhìn thấy hai PR nam lại ngồi hai bên Hứa Phượng, lúc Hứa Phượng mò mẫm nắm tay một PR nam, bà rùng mình nói: “Tiểu thư, người phụ nữ này cũng gọi vịt* kìa.”

(Vịt: dựa vào việc bán thân xác để có thu nhập, phụ nữ thì được là ‘gà’, đàn ông thì gọi là ‘vịt’, ‘vịt’ là đề cập đến những đàn ông chuyên cung cấp dịch vụ tình dục – nguồn: Baidu)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK