Mục lục
Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đôi mắt của đại ma vương sao lại đẹp như vậy? Không đúng, anh vốn dĩ đã rất đẹp trai, tại sao trước đây cô không phát hiện ra nhỉ.

Tên tra nam Triệu Vân Sâm đó quả thực đã che hết tầm nhìn của cô, làm cô không phát hiện ra tên đại ma vương lại đẹp trai đến mức thần dân phẫn nộ như vậy.

Cô thực sự bị anh mê hoặc rồi.

Kỷ Hi Nguyệt về phòng tắm rửa rất lâu, bởi vì trong đầu cô đều là khuôn mặt đẹp trai tuấn tú của anh, cô tự trách bản thân lúc trước đúng là có mắt như mù.,

Hơn nữa đại ma vương thực sự ăn mềm không ăn cứng, anh ấy vậy mà đã đồng ý đích thân dạy cô.

Nói mới thấy, anh thật sự rất tốt với cô, không chịu được khi nhìn cô tủi thân, và còn một điểm quan trọng đó là anh tin cô, vậy nên anh mới đổi Vô Cốt.

Cái cảm giác được tin tưởng và sủng ái này quả thực không tệ.

Trên sân thượng. Vô Cốt đứng trước mặt Triệu Húc Hàn với vẻ mặt hoàn toàn không cam tâm.

“Cậu chủ, anh, anh mê đắm cô ta như vậy sao?” Vô Cốt đau long như bị dao cắt.

Toàn thân Triệu Húc Hàn tỏa ra hơi thở lạnh lẽo, mắt hơi híp lại nhìn chằm chằm vào Vô Cốt: “Cô cho rằng ban nãy tôi không thấy sao?”

Vô Cốt hốt hoảng, gấp gáp nói: “Nếu cậu chủ đã nhìn thấy thì có lẽ anh biết ban nãy là động tác của cô ta không chuẩn, tôi chỉ yêu cầu nghiêm khắc mà thôi!”

“Thế ư? Sau này cô không cần đến đây nữa. Trở về gia tộc đi. Không có lệnh của tôi, không cho phép xuất hiện trước mặt Kỷ tiểu thư.” Triệu  Húc Hàn nói xong xoay người bỏ đi.

“Cậu chủ!” Vô Cốt đột nhiên mở to hai mắt, không thể tin được triệu Húc Hàn lại ra mệnh lệnh này với cô.

Năm xưa để được đi theo bên cạnh cậu chủ cô ta đã cố gắng hơn bất cứ ai, không dễ dàng mới lấy được sự tín nhiệm của cậu chủ để được đi bên cạnh anh như Tiêu Ân.

Hôm nay chỉ vì một người phụ nữ không biết xấu hổ mà anh lại đuổi cô ta quay về?

Điều này đồng nghĩa với việc sau này cô ta rất khó để gặp lại cậu chủ, làm sao có thể?

Sao cậu chủ lại đối xử với cô như vậy? Cô một lòng một dạ vì cậu chủ, chưa bao giờ dám sơ suất và thất lễ, tại sao chỉ vì một người phụ nữ như Kỷ Hi Nguyệt lại đối xử tàn nhẫn với cô như vậy?

Tại sao! Tại sao!

Vô Cốt không thể nào hiểu nổi, trong đôi mắt xinh đẹp càng ngày càng thêm oán hận, Kỷ Hi Nguyệt, rốt cuộc là cô có cái gì mà cậu chủ lại mê mẩn như điếu đổ đến vậy!

Mà cậu chủ, tại sao anh lại quan tâm đến tiện nhân Kỷ Hi Nguyệt như vậy chứ!

Vô Cốt quỳ trên thảm, hai tay ôm lấy mặt, nước mắt chảy qua dài trên ngón tay.

Lúc Kỷ Hi Nguyệt ra khỏi phòng lần nữa, Triệu Húc Hàn đã đi khỏi. Cô ngồi xuống ăn sáng.

Thím Lý cười cười nói với cô: “Kỷ tiểu thư, sau này Vô Cốt sẽ không đến đây nữa. Cậu chủ kêu cô ăn nhiều một chút, tập luyện vất vả, cơ thể cô phải đủ dinh dưỡng mới theo được.”

“Vô Cốt sẽ không đến nữa?” Tuy rằng Kỷ Hi Nguyệt đâng đau nhức khắp người nhưng nghe thấy câu  này lại thấy rất vui vẻ. Chỉ có điều cô nhớ tới ánh mắt oán hận đó của Vô Cốt, trong bụng thầm nghĩ sau này sẽ không có  hậu họa gì đấy chứ?

“Thím Lý, hình như Vô Cốt thích anh Hàn đúng không?”Kỷ Hi Nguyệt sau khi suy nghĩ thì hỏi thím Lý một câu.

Thím Lý giật mình mỉm cười: “Việc này, việc này tôi cũng không rõ. Chắc là không đâu!”

“Không có sao? Tôi là phụ nữ nên có thể cảm nhận được tình cảm mà cô ta đối với anh Hàn là có chút đặc biệt. Ánh mắt cô ta nhìn anh Hàn không thể lừa được người khác đâu.”  Kỷ Hi Nguyệt nhếch môi cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK