Mục lục
Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Lộc Hùng vừa xem thì trực tiếp từ trên bồn cầu đứng lên, chiếc quần rộng thùng thình lập tức rơi xuống trên đất, nhưng anh ấy đã không nhớ rõ việc kéo lên nữa rồi, chỉ là nhìn chăm chú, xem xong bản thảo tin tức, sau đó anh ấy vội vàng gửi đi một chữ tốt.

“Wow, bà xã, bà xã ơi, tin tức lớn!” Lộc Hùng kéo lê quần dưới chân rồi chạy ra bên ngoài, dáng vẻ thật sự giống con gấu ngốc.

Cô Lộc nhìn dáng vẻ lưu manh của chồng mình, tức giận nói: “Kéo quần anh lên rồi nói chuyện! Chuyện gì đó?”

“Ừm ừm ừm, quá hưng phấn. Nha đầu Vương Nguyệt này phiến tử, quả thực thần thánh.”

“Lại là tin tức của cô ấy? Nói nhanh lên.” Cô Lộc xem ra cũng rất coi trọng Vương Nguyệt, đương nhiên cô cũng biết Vương Nguyệt chính là Kỷ Hi Nguyệt, cho nên chung quy cảm thấy một người phân hai sức quá không dễ dàng, còn đều rất ưu tú, điều này còn làm những người phụ nữ bình thường các cô sống sao.

Tiêu đề tin tức: “Đêm nay 11 giờ, phạm nhân Tần Hạo bị truy nã quan trọng nhất ở Cảng Thành đã sa lưới dưới sự lùng bắt nhiều ngày của cảnh sát, nơi ẩn thân bị đưa ra ánh sáng, bạn vĩnh viễn không thể tưởng được một tên tội phạm có thể trốn biến thái tới đâu!”

Đề mục rất có tính lập trường cá nhân nhưng mọi người lại dễ tiếp thu, tin tức ra trước rồi mới đưa lên mạng, trong vòng vài phút cũng đã bạo trăm vạn lưu lượng, đài truyền hình cũng hiện tin tức tốt này. Rốt cuộc một ngày Tần Hạo chưa bị bắt thì mỗi ngày mọi người đều cảm thấy không yên ổn, đặc biệt là trong khu cũ, quả thực buổi tối cũng không dám ra khỏi cửa.

Sau khi Kỷ Hi Nguyệt nhìn trang web bị xoát bạo, hơi dở khóc dở cười, đây là nguyên nhân quá đầu đề?

Tin nhắn điện thoại đến, mở ra vừa thấy là Liễu Đông, mà Cố Du Du rất nhanh cũng gửi tin nhắn đến, cả đám đều bội phục cô.

“Chị Nguyệt, khi nào thẩm vấn Tần Hạo? Em muốn đi xem.” Bởi vì có quan hệ đến Đường Tuyết Mai cho nên Liễu Đông cũng muốn biết tình hình cụ thể.

“Sáng mai. Cậu đến làm báo cáo kế tiếp đi, tôi còn có rất nhiều việc phải làm.” Kỷ Hi Nguyệt nói với cậu.

“Được rồi, không thành vấn đề.” Liễu Đông vui mừng trả lời, tuy rằng cậu không thể tham gia bắt giữ, nhưng có chung vinh dự. Hơn nữa bởi vì Tần Hạo không bị bắt nên cả nhà bọn họ cũng đã lâu không được sống yên ổn.

Đặc biệt là sau khi ông nội, dì bị bắt, thì vẫn luôn nói là bị tên súc sinh Tần Hạo lừa gạt, cho nên lâm bệnh không dậy nổi. Bây giờ đã bắt được Tần Hạo, họ cũng sẽ có thể khỏe lên.

Chờ sau khi nói xong với Liễu Đông, Cố Du Du, Kỷ Thượng Hải gọi đến.

“Cha, đã trễ thế này mà cha còn chưa ngủ à?” Kỷ Hi Nguyệt cười nói.

“Cơn ăn cơm chiều xong thì nói có việc, có phải đi bắt Tần Hạo không?” Kỷ Thượng Hải hỏi.

“Sao con bắt được? Con chỉ đi theo xem cảnh sát, thuận tiện đưa tin!” Kỷ Hi Nguyệt nói: “Ha ha, cha, anh Hàn chơi cờ với cha đến mấy giờ vậy?”

“Nó không nói cho con hả? Con còn chưa về nhà?” Kỷ Thượng Hải sửng sốt nói.

“Con về rồi, là anh Hàn còn ở công ty.” Kỷ Hi Nguyệt vội vàng trợn trắng mắt.

“Còn ở công ty? Nó bận vậy còn chơi cờ với cha làm gì, 9 giờ rưỡi nó mới rời đi.” Kỷ Thượng Hải thấy trong lòng hơi cảm động, chẳng qua cũng hơi lo lắng. Nếu Triệu Húc Hàn bận việc như vậy thì sau này có thời gian ở cùng với con gái ông không?

“Vâng vâng, không có gì đâu, ổn mà, cha thích thì tốt rồi.” Kỷ Hi Nguyệt cười tủm tỉm, nói.

“Vậy sau này nó chơi cùng cha nhiều, không ở cùng còn thì con phải làm sao đây?” Kỷ Thượng Hải cũng nghịch ngợm hỏi.

Kỷ Hi Nguyệt tức khắc cười rộ lên, nói: “Không sao, con bận lắm, mới vừa viết xong tin tức, trên người vẫn hôi nè!”

“Được được, còn dám xuống cống thoát nước nữa chứ, con càng ngày càng bản lĩnh. Nhanh đi tắm rửa đi, cha cũng ngủ.” Kỷ Thượng Hải vội vàng nói vài câu ghét bỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK