Mục lục
Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tiểu Nguyệt, anh chỉ thích phụ nữ Hoa Hạ, sẽ không cưới người nước ngoài, Mia cũng tốt, nhưng anh không có cảm giác. Sau khi mọi chuyện đã ổn định rồi thì anh sẽ đi Hoa Hạ, có lẽ có thể có diễm ngộ.” Thiết Quý Hoành chỉ có thể than thở: “Có ai tốt nhớ giới thiệu đừng quên anh nhé.”

“Được, bọn em cũng sẽ giúp anh chú ý.” Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn lập tức nở nụ cười.

Triệu Húc Hàn kéo về chủ đề chính: “Cho dù anh bảo ba cao thủ nhà anh giúp tôi, nhưng tôi bây giờ còn không đoán ra tình huống nguyên lão bên kia, hơn nữa thực lực của bọn họ chắc chắn cũng rất mạnh.”

“Cộng thêm tôi và anh? Còn cả Tiểu Nguyệt thì sao? Chưa chắc không có sức liều mạng, anh phải nghĩ cách để tứ đại ám vệ của anh trung thành với anh, như vậy mới giảm bớt nguy cơ.” Thiết Quý Hoành nói.

Triệu Húc Hàn vẫn nhíu mày, Kỷ Hi Nguyệt suy nghĩ một lát rồi nói: “Bàn bạc kỹ hơn đi, vẫn chưa vội, làm xong chuyện bên này trước, rảnh thì từ từ bàn tiếp kế hoạch.”

“Tiểu Nguyệt nói không sai, giải quyết Úy Mẫn Nhi và Thiết Thiên Hoa trước.” Ánh mắt Triệu Húc lộ ra hung quang.

“Tôi cảm thấy trước hết đừng động vào Thiết Thiên Hoa. Một là không để bà ta chết dễ dàng như vậy, hai là một khi anh động vào bà ta, đoán chừng các nguyên lão bên đó sẽ đoán được anh đã biết hung thủ sát hại mẹ anh rồi.” Thiết Quý Hoành nói.

Kỷ Hi Nguyệt lập tức nói: “Cho dù biết, chẳng lẽ bọn họ phải bảo vệ Triệu Hoành Tài, mà không bảo vệ gia chủ? Triệu Hoành Tài cũng chỉ là chủ quản khu Nhật Hàn mà thôi, vì sao quan trọng như vậy?”

“Cái này anh không biết, chẳng qua các nguyên lão hẳn cũng rất quan tâm huyết mạch Triệu gia. Nếu Triệu gia chủ và Triệu Hoành Tài chính thức đối lập thì anh thật sự không biết nguyên lão bên đó sẽ giúp ai.” Thiết Quý Hoành bất đắc dĩ lắc đầu.

“Chuyện này tuyệt đối không khoa học, nhất định sẽ giúp gia chủ, nếu không thì thật sự làm phản rồi.” Kỷ Hi Nguyệt nhìn Triệu Húc Hàn, nói.

Triệu Húc hàn nhíu mày, nói: “Chẳng lẽ bọn họ bảo vệ Triệu Hoành Tài là do có nguyên nhân khác?”

Thiết Quý Hoành nhún vai, nói: “Vậy cũng chỉ có chính anh đi vạch trần bí mật này. Chẳng qua theo cách bà cô tôi nói thì Triệu Hoành Tài thật sự rất được coi trọng.”

Ánh mắt Triệu Húc Hàn híp lại thành một đường, sắc bén nghiêm nghị, trong lòng anh không dám tin thân phận Triệu Hoành Tài cao hơn anh. Nếu đúng là vậy, sao ban đầu không để cho Triệu Hoành Tài làm gia chủ?

“Cảm ơn anh giúp đỡ, nếu thật sự đến ngày đó thì tôi sẽ cần anh hỗ trợ. Điều kiện mà anh nói thật ra cũng không có vấn đề gì với tôi, phân chia chút việc kinh doanh ở tám đại khu cho anh đổi lấy chúng ta hợp tác cũng không phải chuyện lớn gì. Thế giới này tiền kiếm không hết, cho người khác kiếm tiền còn không bằng để người mình kiếm.” Câu này của Triệu Húc Hàn rõ ràng đã xem Thiết Quý Hoành như người một nhà.

“Thật sao, vậy tốt quá, vậy chúng ta một lời đã định. Nếu hai người cần tôi, bất cứ lúc nào cũng có thể gọi cho tôi!” Thiết Quý Hoành không nghĩ tới Triệu Húc Hàn đồng ý chuyện làm ăn lớn nhanh như vậy.

Nếu thật sự có thể ở hợp tác với Triệu gia ở tám đại khu, như vậy Thiết gia nhất định sẽ lớn mạnh hơn, không thể bỏ qua công lao của anh ta, ba lão già nhất định sẽ càng thêm thích anh ta.

Kỷ Hi Nguyệt cũng bất ngờ khi thấy Triệu Húc Hàn sảng khoái như vậy, nhưng nhìn vẻ đau thương sâu trong mắt anh, cô biết tiền bạc chưa bao giờ quá quan trọng với anh.

Báo thù cho mẹ mới quan trọng nhất trong lòng anh.

Sau khi ba người nói chuyện xong, điện thoại Triệu Húc Hàn đột nhiên vang lên, Long Bân ở ngoài gõ cửa, nói với Triệu Húc Hàn: “Cậu chủ.” Vẻ mặt hơi khó coi.

Triệu Húc Hàn đứng lên đi ra ngoài, Thiết Quý Hoành nhìn Long Bân, ngay sau đó hỏi Kỷ Hi Nguyệt: “Tiểu Nguyệt, Long Bân này không phải người của em, là một trong tứ đại ám vệ của Triệu Húc Hàn đúng không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK