Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 173


“Câm miệng!” Tâm trạng Lục Huyền Lâm không tốt nên quát lên.


Minh lập tức im lặng đi theo sau Lục Huyền Lâm giống như đuôi chó con. Anh ta nhìn Lục Huyền Lâm từng bước ra khỏi văn phòng, ánh mắt lộ vẻ mong chờ và hoảng sợ.


Anh ta có chuyện nhịn không hỏi từ lâu, vốn định hôm nay tìm một cơ hội nói ra, không ngờ tâm trạng của ông chủ lại không tốt.


Cuối cùng anh ta sờ ví tiền xẹp lép của mình, lấy hết can đảm nói: “Tổng, Tổng giám đốc, lần trước cô Lý lấy tiền của tôi… Có trả không?” Mấy ngày nay anh ta không tìm thấy cô, cũng chỉ có thể hỏi Tổng giám đốc.


Anh ta đã phải tích góp từng chút một đặt trong ví tiền, bình thường không nỡ tiêu xài, không ngờ Lý Tang Du lại lấy sạch, lúc ấy anh ta đau lòng đến mức muốn nôn ra máu.


Minh nghĩ đến tiền, nhưng lúc này Lục Huyền Lâm nhớ tới cảnh tượng lúc đó.


Cuối cùng hai người hợp tác đánh bại cậu Trần phải cởi quần áo.


Lục Huyền Lâm nghĩ đến đây thì khóe miệng cong lên: Cô ấy là người phụ nữ của tôi! Là vợ hợp pháp của tôi!


Anh không ngờ mình sẽ nói ra hai câu này.


Từ khi hai người kết hôn, anh chưa từng thừa nhận cô, ngoại trừ nhà họ Lục và nhà họ Lý, người ngoài không ai biết vợ của anh là ai, anh cũng chưa bao giờ đưa cô đi tham dự bất cứ bữa tiệc nào, càng đừng nói đến chuyện nhắc đến nhân vật này.


Nhưng hôm đó anh lại thừa nhận.


Ngay cả anh cũng không ngờ tới.


Càng không ngờ sau khi anh nói ra thì rất thích cảm giác này.


Minh thấy ông chủ nhà mình không có phản ứng mà cứ ngây người ra, anh ta không sợ chết nhỏ giọng gọi: “Tổng giám đốc …”


“Cậu tự đến phòng tài vụ nhận tiền đi.” Anh ta cắt ngang suy nghĩ nên Lục Huyền Lâm không vui nhíu mày: “Nhận gấp ba lần!”


Gấp ba lần!


Hai mắt Minh lập tức phát sáng, vẻ mặt hớn hở cúi đầu: “Tạ ơn bệ hạ ban thưởng!”


Anh ta tiễn Lục Huyền Lâm vào thang máy dành riêng cho Tổng giám đốc xong thì lập tức đi cầu thang xuống thẳng phòng tài vụ.


Chờ thang máy? Không không không, anh ta không chờ nổi nữa.





Thư ký Elise đang chờ thang máy dưới tầng một thì phát hiện thang máy dành riêng cho Tổng giám đốc đang đi xuống, cô biết Tổng giám đốc đang đi xuống thì lập tức chạy tới chờ trước cửa thang máy dành riêng cho Tổng giám đốc.


Không ngờ thang máy không dừng ở tầng một mà xuống thẳng tầng hầm một.


Bãi đậu xe?


Elise vội vàng đi vào thang máy cho nhân viên xuống tầm hầm một.


Trước khi Lục Huyền Lâm lên xe thì Elise tìm thấy anh.


“Tổng giám đốc, thư ký của Chủ tịch tìm anh, nói không gọi được cho anh, Chủ tịch cố tình nói thư ký đến đây.”


Lục Huyền Lâm mang theo vẻ mặt u ám ngồi vào trong xe, không nói gì, thậm chí không nhìn nhìn cô ta một cái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK