“Vâng vâng, tôi nhớ kỹ rồi.”
“Mặt khác tử cung của bệnh nhân đang nhiễm trùng nghiêm trọng, sau khi cô ấy sinh non thì hai người có làm không?”
Thái Vũ Hàng không biết trả lời thế nào, nói không có, anh ta cũng không tin.
Lý Tang Du mê người như vậy, đàn ông sẽ không nhịn được, cho nên anh ta chỉ đành gánh tiếng xấu này: “Từng có!”
“Người trẻ tuổi các cậu không đúng rồi, không quý trọng vợ của mình sao? Lúc này vừa sinh non đã làm chuyện phòng the rất dễ gây nhiễm trùng, nghiêm trọng hơn còn có thể dẫn đến không mang thai được. Lần này cô ấy sốt cao không giảm cũng có bởi vì nguyên nhân này, sau này phải kiềm chế một chút, đừng kích động như vậy biết không?” Bác sĩ nói nói.
“Tôi biết rồi, cảm ơn bác sĩ!” Lúc này Thái Vũ Hàng chỉ có thể gật đầu, trong lòng sớm đã mắng Lục Huyền Lâm trăm ngàn lần.
Bác sĩ thấy anh ta nghe lời như vậy, sau đó nói một số lưu ý cho Lý Tang Du mới rời đi.
Thái Vũ Hàng thở dài, nhìn cửa phòng bệnh đến sững sờ.
Nếu là anh ta thì chỉ sợ cũng sẽ không nhịn được kích động, lần này mặc dù anh ta chịu oan ức cũng là lời nhắc nhở cho anh ta.
Sau khi anh ta điều chỉnh tâm trạng thì đi vào phòng bệnh.
Lúc này Lý Tang Du nằm trên giường bệnh, sắc mặt trắng bệch, cả người đầy yếu ớt.
Thái Vũ Hàng nhìn cô như vậy thì mới phát hiện cả đêm nay tinh thần của cô không tốt, sắc mặt cũng không tốt, sắc mặt và đôi môi trắng bệch.
Trong lòng đầy áy náy, Thái Vũ Hàng lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh giường nhìn cô ngủ say, lơ đãng phát hiện trên cổ của cô có vết bầm tím.
Trong lòng anh ta lộp bộp, nhìn về phía cổ tay của cô, nhẹ nhàng vén ông tay áo lên, trên cánh tay trắng nõn đầy bầm tím.
Anh ta là đàn ông, vừa nhìn đã biết lý do.
Trong lòng thở dài một tiếng, vừa nhìn về phía khuôn mặt của cô, tự lẩm bẩm nói: “Vì tiền mà sống khổ cực như vậy, có đáng không?”
Trong phòng bệnh yên tĩnh.
Lúc này Thái Vũ Hàng mới nhớ tới điện thoại vẫn luôn tắt máy, anh ta vừa mở ra thì tiếng chuông thông báo vang lên. Anh ta sợ ảnh hưởng đến Lý Tang Du nên cầm điện thoại đi ra phòng bệnh.
Thái Vũ Hàng nhìn người gọi tới, dãy số giống nhau gọi đến mấy chục lần, anh ta ở bên cạnh Lý Tang Du nên luôn tắt máy, lúc này anh ta vừa khởi động điện thoại thì tất cả thông báo lập tức hiện ra.
“Anh đang ở đâu?” Điện thoại vừa được kết nối thì giọng của người đại diện Tiền Nhất Triết truyền tới.
“Bệnh viện!”
“Không phải anh ghét nhất là bệnh viện sao?”
Thái Vũ Hàng sắp chết cũng sẽ không vào bệnh viện, vì sao đột nhiên ở trong bệnh viện, Tiền Nhất Triết có thể không khiếp sợ sao?
“Ở với một người bạn!”
“Anh đúng là điên rồi, bạn bè gì có thể làm cho anh tình nguyện làm trái lời hứa chứ?” Tiền Nhất Triết tìm Thái Vũ Hàng khắp nơi, gấp gáp giống như kiến bò trên chảo nóng, không biết gọi bao nhiêu cuộc điện thoại mới tìm được người.
Thái Vũ Hàng cũng không trả lời, để Tiền Nhất Triết trút giận. Anh ta biết Tiền Nhất Triết tìm mình đến mức điên rồi, không để Tiền Nhất Triết trút giận một chút, chỉ sợ tích tụ cơn giận cũng không tốt.