“Lý Tang Du, cô có còn muốn đi làm hay không?” Cô vừa vào bộ phận thì nghe thấy giọng nói của Trương Ngọc.
Sau đó cô bị gọi vào văn phòng của Trương Ngọc.
Đi làm lúc nào cũng đến trễ, ngay cả có lý do thì cũng không có người tin. Huống hồ lần này không chỉ là vấn đề đi trễ.
Lý Tang Du mở miệng xin lỗi: “Xin lỗi, lần này do tôi không làm tròn bổn phận.”
“Cô cũng biết mình phá hỏng chuyện của Thái Vũ Hàng sao?” Trương Ngọc tức giận chỉ vào Lý Tang Du: “Lần thứ nhất cô phá hỏng, suýt nữa hại toàn bộ người của bộ phận xui xẻo theo cô, lần thứ hai cô lại phá hỏng, nếu cô không thể chịu hậu quả thì đừng làm, cô có ý đồ đúng không?”
Lý Tang Du cúi đầu không giải thích gì.
“Bây giờ cô giả vờ ngoan ngoãn có ý gì? Nếu cô sớm nói không làm được thì tôi sẽ cho người khác làm, bây giờ mọi chuyện không còn kịp nữa.”
“Tôi bằng lòng chấp nhận hình phạt.”
“Không cần, tôi cũng không dám phạt cô, cô có chỗ dựa lớn như vậy, ai dám động vào cô? Cô tự từ chức đi.”
Lý Tang Du lấy giấy từ chức đã sớm chuẩn bị: “Bây giờ tôi sẽ đi.”
Lần này cô từ chức cũng bởi vì Lý Uyển Khanh trở về, bọn họ sắp ly hôn, cô còn ở lại Lục Thị làm gì?
Lý Tang Du ra khỏi văn phòng Trương Ngọc, sau đó cô cũng không kéo dài thời gian mà thu dọn đồ đạc của mình trên bàn.
“Tang Du, cô muốn rời đi thật sao?” Triệu Nguyệt Sương nhỏ giọng hỏi.
“Ừ! Cô không cần tiễn tôi đâu, bây giờ đang vào giờ làm việc, Trương Ngọc phát hiện thì sẽ gặp xui xẻo.” Lý Tang Du nhanh chóng thu dọn đồ đạc xong, cô ôm thùng giấy khiêm tốn rời khỏi bộ phận văn thư.
Cô không muốn bất cứ ai tiễn mình, ngược lại sau này mọi người còn có thể liên lạc với nhau trên mạng.
Không ngờ cô vừa đến cửa bộ phận văn thư thì gặp Minh.
“Mợ… Cô Lý, cô…” Minh nhìn thùng giấy trong tay Lý Tang Du thì không hiểu gì, tối hôm qua anh ta tìm cô khắp nơi vẫn không thấy, không gọi được điện thoại, không ngờ hôm sau lại gặp ở công ty.
“Tôi vừa xuất viện nên đến từ chức.” Cô nói rất lạnh nhạt.
“Hả? Tổng giám đốc phê duyệt sao?”
Lý Tang Du lắc đầu nói: “Tôi phải đi rồi.” Cô không muốn ở lại thêm một phút nào, nên lập tức đi thẳng vào thang máy.
“Cô Lý, tối hôm qua Tổng giám đốc…” Minh bị chặn ngay trước cửa thang máy đang từ từ đóng lại.
Lý Tang Du đã vào thang máy nên cũng không nghe Minh nói cái gì, cô cũng không muốn nghe, bây giờ cô không phải là viên chức nơi này nữa nên cũng không còn gọi là Tổng giám đốc là cấp trên nữa, tất cả mọi thứ ở đây không liên quan gì tới cô nữa.
Sau khi ra khỏi thang máy đến đại sảnh, cô gặp phải rất nhiều ánh mắt kinh ngạc.
Chuyện công ty truyền đi nhanh nhất chính là chuyện bát quái, điều này cô đã sớm không còn cảm thấy ngạc nhiên nữa.
Chỉ là ở trong đại sảnh, cô lại gặp phải một người, một người mà cô cực kỳ không muốn gặp.
“Chị gái yêu dấu, chị đang làm gì thế?” Lý Uyển Khanh liếc mắt ẩn ý nhìn hộp giấy trong tay của Lý Tang Du.
“Cô cũng thấy mà, tôi từ chức.” Lý Tang Du cố ý quơ hộp giấy trong tay ra.
Nhìn vẻ ngoài của cô đang rất bình tĩnh như thật ra nội tâm cô đang cuồn cuộn sôi trào, Lý Uyển Khanh là người mà cô không muốn nhìn thấy nhất, từ khi Lý Uyển Khanh bắt đầu xuất hiện cuộc sống nề nếp của cô đã xuất hiện lắm bụi gai nhọn.