Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 416


“Nhiệm vụ của em đã hoàn thành rồi, đi đây!” Trong suốt cuộc nói chuyện, Tiền An Na không thèm liếc mắt nhìn Lý Uyển Khanh lấy một lần.


Cùng là phụ nữ với nhau, sao Lý Uyển Khanh lại không cảm nhận được sự miệt thị của đối phương, nhưng bây giờ cô ta cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.


Đừng nói chỉ Lục Huyền Lâm chưa kịp phản ứng, mà chính những người dưới sân khấu cũng còn chưa kịp hiểu mô tê gì giống anh.


Chuyện gì xảy ra vậy?


Cô bồ nhí mà tất cả bọn họ đều cho rằng trở thành tin tức nóng hổi để buôn chuyện trong công ty, dùng nhan sắc để trèo lên giường tổng giám đốc lại chính là mợ chủ từ trước đến nay “chưa từng lộ mặt” trong truyền thuyết?


Vậy tại sao ở công ty, tổng giám đốc luôn phải gây chuyện để phạt mợ chủ? Rồi vì sao mà phải cưỡng hiếp cô ở văn phòng? Vì sao mợ chủ bị mọi người hiểu lầm lâu như vậy cũng chưa bao giờ giải thích lấy một lời?


Những chuyện này là vì sao, mọi người đều bị câu hỏi này quanh quẩn trong đầu, số câu hỏi trong đầu họ hôm nay sắp bằng mười vạn câu hỏi vì sao rồi.


Chẳng lẽ đây là trò chơi mà người có tiền thích chơi à?


Vào lúc mọi người còn đang băn khoăn với “Mười vạn câu hỏi vì sao” trong đầu, bỗng nhiên, không biết là ai nói một câu: “Đến chồng của chị gái mà cũng muốn cướp, đúng là loại không biết xấu hổ.”


Câu nói này giống như ném một viên đá vào hồ nước gây lên ngàn cơn sóng, lập tức khơi dậy sự phẫn nộ của những người khác.


“Bồ nhí đê tiện, cướp đàn ông còn cướp cả của chị gái mình. Đê tiện.”


Gương mặt vốn dĩ vẫn đang nở nụ cười hạnh phúc của Lý Uyển Khanh trong thoáng chốc đã trở nên tái mét. Cô ta hoảng sợ nhìn đám người tức giận mắng chửi mình dưới sân khấu.


Chị gái còn chưa ly hôn mà em gái đã được dẫn theo đi khắp nơi rồi, nói không có người thứ ba, ai mà tin được chứ?


Mọi người bỗng nhiên hiểu rõ chân tướng mới phát hiện được tấm lòng rộng lượng của Lý Tang Du, bất luận bọn họ đồn thổi trong công ty như thế nào, cô cũng đều không ho he lấy một câu, cũng không tìm ai gây chuyện. Bây giờ bị em gái mình chen chân phá vỡ cuộc hôn nhân lại còn nói đỡ cho em. Chỉ với chi tiết này thôi, tất cả mọi người có mặt ở đây gần như đều đứng về phía cô.


Mắng chửi còn chưa đã nghiền, chưa hết giận, mọi người còn ném chai nước khoáng lên sân khấu. Trong phút chốc, một cơn mưa chai nước khoáng trút xuống, trúng người Lý Uyển Khanh.


Lý Uyển Khanh sợ hãi né trái né phải, liên tục lui về phía sau.


Cảnh tượng như vậy, Lục Huyền Lâm chưa bao giờ nghĩ đến, nắm tay cô ta vội vàng xuống sân khấu, nhanh chóng rời khỏi đây dưới sự bảo vệ của bảo vệ.





Vào lúc chuyện ở buổi lễ mừng không thể kiểm soát nổi, Lý Tang Du ở bên này cũng không được yên tĩnh, điện thoại vẫn luôn rung lên, cô cũng lười xem.


Nếu đã rời khỏi buổi lễ, dù bên đó có thêm chuyện gì xảy ra nữa thì cũng không liên quan gì đến cô.


Tất cả mọi người đều đang tìm cô, nhưng không ai tìm thấy, bao gồm cả Lục Huyền Lâm.


Người nhà họ Lục cũng không hề hay biết hành động của Lục Huyền Lâm tối nay. Anh nóng lòng muốn cho Lý Uyển Khanh một thân phận có thể khiến cô ta yên tâm, bây giờ đã cho rồi, cũng khiến cuộc hôn nhân của anh kết thúc sớm hơn.


Sau khi ông cụ Lục biết, cơn giận lập tức tăng vọt, giơ gậy batoong lên đánh cho Lục Huyền Lâm một trận. Nếu không được mẹ Lục và ba Lục khuyên ngăn, chỉ sợ Lục Huyền Lâm sẽ không thoát khỏi trận đòn này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK