Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 414


Lúc ở công ty cô vẫn mang danh bồ nhí, cho dù có người xem thường nhưng cũng chỉ dám bàn tán sau lưng thôi. Bây giờ cô đã hoàn toàn thất thế, mọi người cũng sẽ không còn kiêng kỵ gì nữa, những gì khó nghe đều nói ra hết.


Lý Tang Du bình tĩnh nghe, không cãi lại, cũng không giải thích, dáng vẻ thản nhiên cứ như người mà bọn họ đang nhắc tới là người khác.


Ai cũng thích bắt nạt kẻ yếu, thấy Lý Tang Du không nói năng gì, bọn họ cho rằng cô là người dễ ức hiếp, vậy là càng nói hăng say hơn.


“Mấy người im miệng lại hết đi!” Lúc này một tiếng quát lớn đột nhiên vang lên.


Tất cả mọi người giật nảy mình, nhìn về phía người tới.


Tiền An Na chen qua đám đông đi về phía này: “Tang Du, chị bị ngốc đấy à, đứng ở đây để mặc người khác mắng chị?”


Lý Tang Du còn chưa kịp trả lời, Tiền An Na đã tỏ thái độ gây sự với đám người kia: “Mấy người đều không muốn làm việc nữa đúng không? Cũng không nhìn lại xem người đang đứng trước mặt mấy người là ai, cô ấy chính là…”


Lý Tang Du kéo cánh tay Tiền An Na lại: “An Na!” Cô cũng không muốn vào lúc này lại gây ra sự cố gì, dù sao cũng sắp ly hôn rồi, có biết hay không cũng không sao cả.


Tiền An Na quay đầu nhìn Lý Tang Du: “Sao lại không thể nói? Chị đường đường là vợ tổng…”


“Không nên gây chuyện.”


Thấy thái độ Lý Tang Du kiên quyết, Tiền An Na mới dừng lại lời muốn nói phía sau, cô ấy liếc mắt nhìn qua người phụ nữ vẫn đang đứng bên cạnh chờ bồi thường tiền, đương nhiên trút đầy một bụng tức giận xuống đầu người phụ nữ này: “Sao hả? Cô vẫn còn muốn chờ lấy tiền bồi thường hả? Có muốn tôi gọi điện thoại bảo tổng giám đốc bồi thường cho cô không?”


Người trong công ty ít nhiều gì cũng biết thân phận của Tiền An Na, thấy cô ấy ra mặt giúp đỡ Lý Tang Du, người phụ nữ kia cũng chỉ có thể coi như mình xui xẻo, thở hồng hộc giậm chân một cái, tức mà không dám nói gì, rời khỏi đây.


Lý Tang Du có người bảo kê nên không ai dám đắc tội nữa, người vây xem cũng dần tản đi chỗ khác.


“Chị dâu, sao cứ chịu đựng như thế?”


“Có quan trọng gì đâu chứ? Sớm muộn cũng phải kết thúc, tiếp tục gây chuyện để làm gì?”


Hai người vừa nói vừa đi tới chỗ hội trường chính.


Nhìn thấy Lục Huyền Lâm đang dắt Lý Uyển Khanh cùng đi.


Lúc họ xuất hiện, lập tức thu hút tất cả sự chú ý của mọi người.


Vẻ mặt Lý Uyển Khanh tràn đầy hạnh phúc, được Lục Huyền Lâm nắm tay dắt đi giữa nơi đông người, lại được nhiều người chú ý như vậy, cô ta cười càng tươi hơn.


“Sao anh họ dám dẫn Lý Uyển Khanh xuất hiện ở đây? Không sợ ông tức giận sao?” Tiền An Na kinh ngạc nhìn bọn họ.


Điều này cũng vượt ngoài dự kiến của Lý Tang Du, cô không ngờ Lục Huyền Lâm lại to gan như vậy, người vợ hợp pháp là cô đây vẫn chưa ly hôn, anh ta đã lập tức muốn nâng Lý Uyển Khanh lên vị trí chính thức đấy rồi.


Lục Huyền Lâm nắm tay Lý Uyển Khanh dắt lên sân khấu, sau khi nói vài câu để thử microphone, anh liền tuyên bố một chuyện lớn: “… Tháng sau tôi sẽ cử hành hôn lễ với Lý Uyển Khanh…”


Lời này vừa nói ra, hai má Lý Uyển Khanh trên sân khấu đỏ ửng lên, cười thẹn thùng. Trải qua bao đắng cay cực khổ, cuối cùng tâm nguyện của cô ta đã sắp thành hiện thực.


Dưới sân khấu thì xôn xao bàn tán.


Không phải tổng giám đốc đã có vợ rồi sao? Sao còn muốn cưới nữa? Chẳng lẽ đã ly hôn với vợ rồi? Rốt cuộc mợ chủ này là ai vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK