Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 319


Hôm nay ông để Lục Huyền Lâm ở đây lâu như vậy thì cảm thấy Lý Tang Du chịu thiệt thòi, cũng không muốn Lục Huyền Lâm ở đây.


Lục Huyền Lâm thấy ba Lý kiên trì, mặc dù không muốn nhưng vẫn không tiện nói thêm.


Anh đứng dậy rời đi, lúc anh đến cửa thì lưu luyến nhìn Lý Uyển Khanh, sự trống rỗng trong lòng trước đó đã được lấp đầy, nhưng dường như lại càng thêm trống rỗng.


Lục Huyền Lâm không suy nghĩ nhiều, đi đến cửa phòng bệnh Lý Tang Du, bên trong đã tắt đèn, dì chăm sóc cũng đã tan làm.


Anh đứng ở cửa, phòng tắt đèn thì có lẽ cô đã ngủ, nếu lúc này anh đi vào thì có quấy rầy đến cô không?


Lục Huyền Lâm nghĩ tới dáng vẻ lạnh nhạt của cô nói ly hôn thì xoay người muốn đi, nhưng trong lòng lại không cam lòng.


Anh do dự một lúc, suy nghĩ cô đã ngủ rồi, nhưng vẫn muốn vào nhìn cô.


Lục Huyền Lâm còn nhớ dáng vẻ của cô ở trong phòng bệnh của Lý Uyển Khanh, cô còn phát sốt vẫn không nhớ mặc thêm áo khoác.


Anh nghĩ vậy thì đẩy cửa đi vào, sau khi đôi mắt thích ứng với bóng tối thì nhìn thấy trên giường hỗn loạn.


Lý Tang Du lại không ở đây!


Lục Huyền Lâm lập tức mở đèn phòng bệnh, căn phòng đen như mực bỗng sáng lên, chăn mền bệnh trên giường bệnh lộn xộn, người cũng không ở đây.


Khuôn mặt của anh lập tức đen lại, tìm khắp phòng bệnh vip vẫn không thấy bóng dáng của Lý Tang Du.


Anh cầm điện thoại gọi cho Minh, một lúc sau mới có người nghe.


“Tổng….. Tổng giám đốc? Đã trễ như vậy có chuyện gì không?”


Bên kia Minh vất vả lắm mới dỗ dàng được bạn gái, vừa về đến nhà chưa ngủ được bao lâu thì Lục Huyền Lâm đã gọi điện thoại tới.


Trái tim của anh ta đập thình thịch, chỉ sợ mình đã làm sai điều gì.


Lục Huyền Lâm nắm chặt điện thoại, trong mắt đầy gấp gáp và lo lắng.


“Cậu về lúc nào? Lúc cậu rời đi thì Lý Tang Du còn ở trong phòng bệnh không?”


Mẹ nó có người bắt cô đi hay là cô tự chạy trốn, Lục Huyền Lâm không nhịn được nói tục trong lòng.


Đáng chết, cô gái kia còn đang sốt…..


Minh cũng hoảng sợ, nghe tổng giám đốc nói cô Lý không ở trong bệnh viện? Làm sao lại như vậy?


“Lúc tôi rời đi, cô Vu đưa cô Lý đi tìm anh, khi đó cô ấy vẫn đang ở trong bệnh viện.”


“Cậu chắc chắn không?” Ánh mắt Lục Huyền Lâm càng sâu hơn, lời nói của Minh không có tác dụng, dù sao đó là chuyện của mấy tiếng trước!


Minh liên tục gật đầu: “Tôi rời khỏi bệnh viện lúc chín giờ rưỡi, sao vậy tổng giám đốc? Cô Lý không ở bên cạnh anh sao?”


Làm sao lại thế? Anh ta nhìn thấy Lý Tang Du và Vu Thiến cùng đi vào phòng bệnh nói đi tìm tổng giám đốc, anh ta ở ngoài cửa cũng nhìn thấy.


Tổng giám đốc và bác sĩ Lục với hai người lớn khác ở đó, anh ta mới quay về, nhưng trong thời gian ngắn ngủi, một người sống sờ sờ lại đột nhiên biến mất?


“Người phụ nữ kia biến mất rồi.”


Lục Huyền Lâm nhìn giường bệnh trống rỗng, lửa giận xông lên đầu, tức giận đấm vào mặt tường trắng tinh trước mặt, đốt ngón tay có máu chảy ra, anh lại không có tâm trạng quan tâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK