Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 545


Tuy nó rất đau, nhưng tình yêu mà, nghĩ qua, cũng nên để nó thoải mái một chút.


Không phải thoải mái yêu cô, mà là thoải mái với lựa chọn của cô.


Hiện tại Lục Huyền Lâm rất cảm ơn vì sự xuất hiện của Thái Vũ Hàng. Thái Vũ Hàng mới là sự lựa chọn tốt nhất cho Lý Tang Du. Thái Vũ Hàng luôn luôn xuất hiện vào lúc cô cần sự trợ giúp nhất, cho cô một mái nhà ấm áp vào lúc cô một thân một mình.


Nếu như những năm này cô vẫn sống một mình thì đó mới là sự tra tấn đáng sợ nhất đối với Lục Huyền Lâm. Anh gây cho cô tổn thương sâu đậm như vậy, nên chỉ hi vọng cô có thể sớm quên đi, lấy được thứ hạnh phúc thuộc về mình.


Hiện tại cô đã lấy được rồi.


Anh nên chúc phúc!


Bây giờ bọn họ đều mạnh khỏe, mới là kết cục tốt nhất.


Ba mẹ con vẫn không thay đổi, chỉ là đã không còn thuộc về anh nữa.


Chỉ cần cô còn sống, anh đồng ý chấp nhận hết tất cả những thứ này.


“Mẹ, mọi người đang làm cái gì vậy!” Lý Tịch nhìn thấy mẹ và anh trai đều dừng lại nhìn về người nào phương xa thì liền thuận mắt nhìn theo: “Đây không phải là…”


Ấn tượng cuối cùng của Lý Tịch về Lục Huyền Lâm chính là một ông chú kỳ quái.


Lúc Lý Tịch chuẩn bị gọi chú kỳ quái thì liền bị Lý Mộ bịp miệng.


“Tịch Tịch, đừng gọi, ở bên ngoài phải chú ý hình tượng chứ! Như vậy mới là cô công chúa nhỏ.”


Lý Mộ không hiểu mẹ đang nghĩ gì nên đương nhiên cũng không hi vọng em gái chọc vào người đàn ông này rồi khiến mẹ khó xử.


Cũng may, vì cách nhau hơi xa, hơn nữa Tịch Tịch còn vừa mới xuất viện, sức khoẻ còn khá suy yếu, giọng nói cũng không quá lớn, cho nên cũng chỉ có vài người quay đầu lại nhìn bé mà thôi.


“Mẹ, chúng ta… có nên…” Nhìn mẹ vẫn bất động, Lý Mộ cũng hơi nóng ruột. Thái độ của mẹ là gì vậy, cậu cũng rất căng thẳng đây.


Đã từng tưởng tượng vô số lần cảnh gặp lại ba ruột của mình, nhưng cậu bé không ngờ lại nhanh như vậy, vừa mới xuống máy bay đã đụng phải rồi.


“Đi thôi mẹ ơi, chú kỳ quái cũng ở đây, chú kỳ quái nhất định sẽ rất quen đường! Chúng ta cùng đi chơi với chú kỳ quái đi ạ.” Lý Tịch thấy mẹ do dự nên lập tức muốn giúp mẹ đưa ra quyết định.


“Tịch Tịch, đừng nghịch nữa, mẹ đi đến đây để làm việc!”


Em gái đúng là quá năng động, lúc ở trên máy bay đã nghĩ đến việc khi xuống sẽ chơi như thế nào rồi. Nhưng dù có muốn chơi thì cũng đừng chơi lớn ngay như vậy chứ, mẹ còn chưa chuẩn bị xong mà.


“Đúng rồi, mẹ tới để làm việc.” Lý Tịch nghiêng đầu suy tư một hồi, lại nhìn Lục Huyền Lâm ở xa xa: “Vậy mẹ đi làm việc đi, con và anh đi đến chỗ chú kỳ quái chơi. Mẹ yên tâm, anh nhất định sẽ chăm sóc cho con!”


Con bé này cứ như con ngựa đã rút cương, kéo thế nào cũng không trở lại.


Nhưng cô bé có thể hoạt bát như vậy mới đúng là điều Lý Tang Du hi vọng nhất.


“Không phải chú cũng quen biết mẹ sao? Vì sao mẹ không chào hỏi chú?” Lý Tịch chỉ nghĩ đơn giản là, chỉ cần là bạn bè của mẹ thì nhất định cũng sẽ đối xử tốt với mình.


Chuyện này cũng không thể trách Lý Tịch được.


Lúc Lý Tịch ra đời, vì để bảo vệ tốt cho bé nên chỉ cần là người xa lạ thì đều sẽ không để cho Lý Tịch tiếp xúc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK