Lý Tang Du thay quần áo xong đi ra nhìn thấy một chiếc xe thể thao mới, tốc độ đổi xe của Lục Huyền Lâm cũng thật là khiến cho người ta phải thở dài ngao ngán.
Giống như mọi ngày, Lý Tang Du chẳng bao giờ lên tiếng trước hỏi xem chuẩn bị đi đâu, thói quen của Lục Huyền Lâm là cô chỉ cần lo lên xe, anh lo chuyện lái xe.
Cho nên sau khi Lý Tang Du ra ngoài thì đi thẳng tới mở cửa ngồi lên xe.
Ở nhà tĩnh dưỡng một tuần, có thể nói là không bước chân ra khỏi cửa, bây giờ có cơ hội ra ngoài, coi như là đi hóng gió thay đổi tâm trạng.
Hai người trên xe không ai mở miệng nói chuyện, cũng không nhắc lại câu nào về chuyện vừa mới xảy ra.
Đã quen khắc khẩu, cũng quen mỗi người đều có chuyện riêng của mình.
Giống như chuyện lần trước cô ăn mì ven đường, kéo tới ba gã đàn ông to lớn đánh anh một trận, sau chuyện đó anh không hỏi tới, cô cũng không giải thích.
Bỏ mặc dường như đã trở thành cách thức tốt nhất để hai người bỏ qua những hiềm khích lúc trước.
“Hôm nay tới nhà cũ à?” Đây là phản ứng đầu tiên của Lý Tang Du.
Đã lâu không tới, không biết có phải là ông cụ lại chuẩn bị ra mệnh lệnh gì hay không.
Nếu như thật sự phải đi nhà cũ, cô phải chuẩn bị sẵn sàng để chuẩn bị đón nhận tất cả mọi hành động gây khó dễ.
“Dù có đi đâu đi chăng nữa, cô có lựa chọn sao?”
“Đương nhiên là có lựa chọn, mặc dù tôi cũng chẳng phải là liệt nữ gì, nhưng nếu đây là thuyền giặc thì tôi chắc chắn sẽ nhảy xe.”
Lục Huyền Lâm không đáp lại.
“Nhưng mà, với sắc đẹp khuynh nước khuynh thành của tôi, khả năng lớn nhất là anh sẽ bán tôi làm gái ở hộp đêm. Nói thế nào thì giá của tôi cũng không thấp quá.”
Lời này dẫn tới tiếng cười lạnh lẽo của Lục Huyền Lâm: “Cô cứ ngạo mạn thế sao?”
“Đương nhiên rồi.” Lý Tang Du cố ý ngẩng cao đầu, lộ ra đường nét khuôn mặt hoàn mỹ.
Lục Huyền Lâm liếc xéo một cái, gật đầu: “Ờ, đúng là hàng thượng đẳng, thế mà bị cô đoán đúng rồi, tôi cũng không có ý định giấu cô, bây giờ chúng ta đang đi tìm người môi giới.”
“Lý Tang Du tôi còn là một cô gái thông minh, có thể bán giá bao nhiêu? Thấp quá thì tôi bỏ về đấy, như thế là làm nhục tôi.”
“Với cái gương mặt và dáng vẻ này của cô, giá cả sẽ không thấp đâu, chắc chắn sẽ khiến cô bằng lòng. Đến đó có khi còn thành hàng hot, cả triệu người nâng niu.”
Hai người tiếp tục nói chuyện phiếm, sắc mặt mỗi người đều rất tự nhiên, giống như chỉ là chuyện cơm bữa, người không biết lại tưởng đang nói chuyện làm ăn buôn bán.
Đừng nhìn trong xe chỉ có hai người, thật ra còn có một vị thính giả.
“Thưa sếp… Bên này đã chuẩn bị xong xuôi.” Giọng của Minh truyền tới từ tai nghe của Lục Huyền Lâm.
Nên nghe không nên nghe thì Minh đều đã nghe hết, hai người này thật đúng là một đôi oan gia vui vẻ chứ không chỉ là một đôi tình nhân. Là một thư ký, kỹ năng cần luyện nhất chính là giả bộ tai điếc, cái gì cũng không hỏi, cái gì cũng không nói, đây mới là người thông minh.
“Đợi thêm tám tiếng nữa.”
“Tám tiếng nữa?”