Những cặp đôi đang yêu đương nồng cháy có lẽ cũng không đến mức như vậy.
Lại còn vượt tường, nhất định là đối phương trèo vào trước, kê sẵn thang mời cô ra ngoài.
Cô đúng là tìm được một người tốt đấy, Lý Tang Du! Quả nhiên là người mà cô chọn, có thể nhảy ra nhảy vào nhanh như vậy.
“Đúng vậy cậu chủ Lục, đúng là như thế đấy.”
Tay phải của Lý Tang Du vẫn đang ôm bụng, cô không muốn phí lời với Lục Huyền Lâm. Bụng của cô lại đau dữ dội nữa rồi, cô mặc kệ Lục Huyền Lâm suy diễn thành như vậy.
Lý Tang Du đổ mồ hôi lạnh, muốn rót một cốc nước nóng nhưng cả người lại yếu ớt, không có sức đứng lên.
Lục Huyền Lâm như con ruồi, vừa không ngừng vo ve bên cạnh tai cô vừa từ từ đặt tay lên chỗ đau trên bụng cô.
“Để tôi làm cho, mỗi lần Uyển Khanh đau giống cô, tôi đều xoa cho cô ấy.” Lục Huyền Lâm lắc lư đầu, khuôn mặt bày ra vẻ bất lực.
Tay của anh xoa nhẹ trên phần bụng của Lý Tang Du, lực bàn tay được kiểm soát phù hợp, giống như đang xoa em bé. Anh làm như vậy thật sự khiến cô cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Hoặc có lẽ do lòng bàn tay của người đàn ông đem lại cảm giác an toàn? Lý Tang Du cũng không rõ, cô chỉ coi Lục Huyền Lâm như người hầu, dù sao anh cũng là cao thủ xoa bóp, không biết đã xoa bóp cho cục cưng kia bao nhiêu lần rồi?
“Ngày mai anh đi cùng tôi tới ủy ban một chuyến được không? Tôi muốn giải quyết nhanh chóng chuyện này.”
“Ngại quá, khoảng thời gian này tôi rất bận, không có thời gian đi cùng cô.”
“Cậu chủ Lục của tôi, anh không thể làm ơn làm phúc cho tôi nửa ngày của anh sao? Anh đúng là cũng bận thật đấy, tôi không sốt ruột nhưng cục cưng của anh sẽ sốt ruột đấy, anh cứ ở bên cạnh tôi thì cô ta có cảm giác an toàn không?” Lý Tang Du nói nhẹ như không, nhưng vị cậu chủ trước mắt cô vẫn luôn cho rằng là cô đang sốt ruột.
“Chỉ sợ tới lúc đó, người mà cục cưng của anh hận sẽ là tôi, hận tôi dây dưa lằng nhằng với anh.”
“Được rồi, tôi đã nói là thời gian gần đây tôi bận, đừng làm phiền tôi.” Lục Huyền Lâm ngẩn ra mấy giây, nói bằng vẻ mất kiên nhẫn.
Tất cả mọi người đều đang chờ bọn họ ly hôn, cho dù là bên phía Lý Tang Du hay là Uyển Khanh. Nhưng vừa nhắc đến chuyện ly hôn là Lục Huyền Lâm lại sửng cồ lên, vậy là chuyện cứ dầm dề mãi tới tận bây giờ. Ly hôn sớm ngày nào thì xong chuyện sớm ngày đó, hai gia đình tìm tới nơi thì càng phiền phức hơn, đến lúc đó không khỏi nói nhau một trận. Ly hôn sớm ngày nào thì những biến động bên phía nhà họ Lục sẽ không liên quan gì tới cô nữa.
“Chọn ra một ngày đi, thông báo một lượt cho người nhà anh với tôi rồi tôi và anh đi tới ủy ban giải quyết cho xong chuyện này, làm xong thì nói với bọn họ một tiếng, anh thấy thế nào?”
Từ trước tới giờ, Lý Tang Du vẫn luôn thúc giục chuyện này, hôm nay cô nhất định phải có được câu trả lời mà mình muốn. Không ly hôn sao? Không ly hôn thì Lục Huyền Lâm lấy cớ gì để ân ái với Uyển Khanh đây?
“Được rồi, được rồi, tôi biết rồi, sẽ ly hôn!”
Trong lòng Lục Huyền Lâm rất không vui, cứ như anh đang là người bị bỏ.
Một người phụ nữ đề cập đến chuyện ly hôn với anh rồi lại còn không ngừng thúc giục, coi anh là gì vậy chứ?
Người phụ nữ này đúng là khiến người ta cảm thấy đáng ghét, nhìn cô thế nào cũng thấy không thuận mắt, làm sao có người đàn ông nào có thể yêu cô được nữa chứ?
“Tốt nhất là nhanh nhanh lên, nếu như kéo dài, cục cưng của anh sẽ suy nghĩ lung tung đấy.”