Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 536


Sở dĩ đồng ý sống chung là vì Lý Tang Du cảm thấy áy náy và cảm kích Thái Vũ Hàng. Nhìn Thái Vũ Hàng vì cô, vì gia đình cô mà nếu cô cự tuyệt chỉ chút yêu cầu nhỏ này thôi thì thật sự không thấu tình đạt lý.


Lý Mộ và Lý Tịch có ba đến nên cũng vui vẻ hơn rất nhiều. Việc giáo dục trong gia đình đúng là không thể thiếu đi sự dạy bảo của người cha. Cô thật sự biết ơn Thái Vũ Hàng giúp cô có được lũ trẻ xuất sắc như vậy.


Nhưng làm như vậy có đúng hay không?


Cô không biết!


“Cộc cộc cộc!” Tiếng gõ cửa phá vỡ bầu không khí vui đùa trong phòng bệnh.


Bốn người không hẹn mà cùng nhìn chằm chằm về phía người đàn ông mặc vest đứng ở phía cửa.


“Xin hỏi anh tìm ai?” Thái Vũ Hàng là người đàn ông duy nhất trong phòng bệnh, lập tức đứng dậy ngăn chặn ánh mắt tìm kiếm của người đàn ông kia.


“Lý Tang Du phải không? Cô Lý có ở đây không?” Người đàn ông thu hồi ánh mắt, lễ phép dò hỏi.


“Tôi đây!”


“Anh Vương?” Lý Tang Du nghe tiếng ngồi dậy, nhìn về phía người đàn ông đứng ở cửa. Hôm nay cô vốn có hẹn với anh Vương, nhưng vì Lý Tịch đột nhiên phát bệnh nên cô đã quên mất việc này.


Không ngờ hôm qua lúc nộp file chỉ buột miệng nhắc đến mà sếp Vương lại tới tận bệnh viện tìm.


“Ồ? Không phải anh là Thái Vũ Hàng đây sao?” Anh Vương nhìn chằm chằm Thái Vũ Hàng hoài nghi hồi lâu: “Nghe nói anh đi lưu diễn cơ mà? Sao thế?”


“Tạm thời có việc, tạm thời có việc…”


Vương Chung Lâm là ông chủ một công ty giải trí, sao lại không biết thần tượng quốc dân Thái Vũ Hàng chứ?


Công việc này cũng là Thái Vũ Hàng giúp Lý Tang Du dắt mối. Thái Vũ Hàng hiểu rất rõ thực lực của Lý Tang Du, cũng càng rõ ràng hơn về tình hình gia đình cô.


Để cô nuôi nấng Lý Mộ và Lý Tịch dễ dàng, anh ta đã giới thiệu công việc chỉ cần ở nhà thu âm cho cô, xong xuôi thì gửi trực tiếp vào hòm thư công ty là được.


Khi đó, ý đồ của anh ta là không mong muốn Lục Huyền Lâm tới tìm cô.


Hôm nay Vương Chung Lâm có thể tìm tới bệnh viện là bởi vì Lý Tịch đột ngột phát bệnh. Nếu không sếp Vương cũng chưa chắc có thể gặp được nữ ca sĩ tiếng tăm vang dội cả nước này có dáng dấp ra sao.


“Cô thật sự là cô Lý sao?” Vương Chung Lâm ngồi bên giường bệnh, tiếp tục hỏi thăm thân phận Lý Tang Du.


“Đúng vậy, sếp Vương, tôi là Lý Tang Du!”


“Cô hoàn toàn…”


“Không, cảm ơn sếp Vương!”


Đương nhiên Lý Tang Du biết Vương Chung Lâm muốn nói gì. Từ lúc Vương Chung Lâm đi vào phòng bệnh, đến ánh mắt dò xét, rồi cả sự tán thưởng dành cho cô.


Là ông chủ của một công ty giải trí, lúc nào cũng sẽ có một tư tưởng muốn mang về cho công ty mình một nghệ sĩ tốt hơn.


Cô đã nhìn ra suy nghĩ của sếp Vương từ đầu.


“Vậy lần công tác này, cô có đi không?” Vương Chung Lâm cũng cảm thấy lời nói của mình hơi đường đột.


Nói đến đi công tác, Lý Tang Du cũng không muốn bọn trẻ và Thái Vũ Hàng biết quá nhiều: “Sếp Vương, bọn trẻ phải đi ngủ rồi. Hay là chúng ta ra ngoài nói chuyện đi?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK