Lục Huyền Lâm khẽ cong khóe môi, lộ ra một nụ cười không mấy đàng hoàng: “Cô không hiểu rõ về độ bền và kỹ thuật sao?”
“Anh, anh lập sẵn mưu.” Lúc này đây Lý Tang Du đột nhiên hiểu rõ đầu đuôi ngọn ngành: “Đầu tiên là thực dụ, tiếp nữa là sắc dụ, sau đó… làm tôi!”
Sau đó nữa thì sao?
Mang thai chứ sao!
Nói cho cùng thì cũng chỉ là tìm cô về làm cỗ máy sinh dục mà thôi.
Lý Tang Du hiểu ra tất cả, muốn giãy giụa, nhưng lúc này đã muộn.
Lục Huyền Lâm ôm chặt cô: “Nói thế nào thì cô cũng tốt nghiệp đại học danh giá, sao mà ăn nói lại không xuôi tai thế? Tôi với cô mà cũng cần thực dụ? Sắc dụ?”
Cũng phải, anh mà muốn làm cô thì cứ làm luôn là được, cần gì bày nhiều trò như thế.
Mấy lần trước đều là như thế.
“Hơn nữa, cô là vợ tôi, dù tôi có làm cô thì cũng là chuyện hết sức đương nhiên.”
Lục Huyền Lâm kề sát bên tai cô lên tiếng, một làn hơi ấm lọt vào tai cô, khiến cô bất giác đỏ hết mặt.
Cô vẫn hơi bài xích theo bản năng: “Anh thế này là có ý gì? Lúc cần tôi thì tìm tôi, lúc không cần tôi thì không thèm để ý tới, vợ là để dùng thế này sao? Buông ra.”
Cô cũng không muốn làm một con rối gọi là tới đuổi là đi.
Mấy lần trước đều bị ép, hôm nay cô có đề phòng, lại không uống rượu, muốn làm cô đâu có dễ thế.
Lục Huyền Lâm không rõ suy nghĩ trong lòng cô, với kinh nghiệm của anh đối với phụ nữ, chiêu mà Lý Tang Du đang dùng có thể tính là nửa chống đối nửa lại mong chờ mà phụ nữ vẫn hay dùng.
“Vậy được rồi, đảo lại, cô làm tôi.”
Lý Tang Du thật sự muốn ngửa mặt lên trời cười lớn tiếng, quan sát một lượt từ trên xuống dưới người anh: “Tổng giám đốc Lục à, với sắc đẹp của anh, muốn làm anh thì phải tốn nhiều tiền lắm. Lý Tang Du tôi không lắm tiền vậy đâu, không chơi nổi ngưu lang giá cao như anh.”
Cơn giận âm ỉ trong người Lục Huyền Lâm, mãi một lúc lâu sau anh mới kìm nổi cơn giận, gằn ra mấy chữ: “Tôi không lấy tiền, miễn phí toàn bộ.”
Toàn bộ?
Lý Tang Du nghe xong muốn đánh người.
Dù là anh làm cô hay là cô làm anh thì người chịu thiệt cũng đều là cô.
“Cậu Lục à, thật là ngại quá, trước kia anh chê tôi ghê tởm, hôm nay tôi chê anh ghê tởm!”
…
Chuyện tối hôm trước sang tới ngày hôm sau vẫn bị đám người giúp việc bàn tán say sưa.
Biến chuyện đấu đá nhau của Lục Huyền Lâm và Lý Tang Du thành chuyện nguy hiểm ngang ngửa Trái Đất đụng phải Sao Hỏa.
Đám giúp việc đã bị đuổi về nghỉ ngơi buổi tối người nào người nấy đều dựng tai lên lắng nghe tiếng động trong phòng khách, có người còn dính sát vào khe cửa.
Hai vị chủ nhân cãi nhau đã là chuyện cơm bữa, tất cả người giúp việc cũng đã quen mắt. Nhưng mà chuyện hôm qua có chút không bình thường, cũng cãi cọ ầm ĩ hơn bình thường.
Có thể khiến Lục Huyền Lâm tức giận như vậy cũng chỉ có Lý Tang Du mới làm được.