Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 64


Trên cổ có lít nha lít nhít dấu răng, cái này khiến cô làm sao ra ngoài gặp người ta?


Anh cố ý!


Làm sao bây giờ?


Cô như này từ tầng cao nhất về đến phòng tài liệu, lại gây nên một trận sóng to gió lớn cho xem.


Được lắm Lục Huyền Lâm, xem như anh lợi hại!


Đành bó tay, Lý Tang Du đành phải vào phòng vệ sinh, dùng giấy vệ sinh làm khăn quàng cổ quấn lấy cổ chặt nhất có thể mới tiến vào thang máy.


Tiến vào phòng tài liệu, ‘vật trang trí’ trên cổ cô lập tức làm tất cả mọi người chú ý.


“Khụ, nhìn cái gì? Tôi bôi thuốc, để tránh bay hơi.” Lý Tang Du lo lắng từ lấy trong ngăn kéo một chiếc khăn tơ, lại vào phòng vệ sinh lần nữa đổi xong mới ngồi vào bàn làm việc.


Nhìn lá thư từ chức gửi đi không thành mà ngẩn người.


Bị đôi mắt sắc của Triệu Nguyệt Sương liếc thấy, đi tới kinh ngạc nói: “Nhóm trưởng, cô muốn từ chức? Vậy chúng ta làm sao bây giờ?”


“Rau hẹ xào hành tây!”


“Hả?”


Mắt thấy sắp tới giờ rồi, đã từ chức không xong, cũng chỉ có thể kiên trì làm tiếp: “Bây giờ tình hình sao rồi?”


Thấy Lý Tang Du hỏi chuyện công ty, trái tim Triệu Nguyệt Sương cuối cùng cũng có chỗ dựa, bận bịu đáp: “Fan hâm mộ Thái Vũ Hàng cùng Mộ Nhã Kỳ đã ngồi đầy hiện trường, bởi vì tối hôm qua không thấy người, tâm trạng fan hâm mộ đều không tốt, hôm nay hai người bọn họ nếu không xuất hiện, sẽ loạn mất.”


“Tôi đi xem một chút.” Lý Tang Du đứng lên đi đến hội trường.


Một câu: Tạm thời hủy bỏ! Tựa như ngòi dẫn nổ của một quả bom, đám fan hâm mộ đợi đã hai ngày lập tức điên cuồng, nhao nhao vọt về phía sân khấu, vừa xông lên vừa ném đồ đạc, trong lúc nhất thời fan hâm mộ nâng bảng hiệu, nhấc ghế, bình nước, bánh mì ném về phía Lý Tang Du, chỉ thiếu trứng thối thôi.


Nếu không phải có hàng bảo vệ phía trước ngăn lại các fan hâm mộ này, chỉ sợ Lý Tang Du sớm đã trở thành một đống thịt nát.


Coi như cô tránh được vật lớn nhưng vẫn bị vật nhỏ đập trúng.


“Bộp!” Góc của một tấm bảng hiệu dài bằng cánh tay đập trúng trán của cô. Cô hơi choáng váng, sau đó cảm giác có chất lỏng ấm nóng chảy xuống, che khuất tầm mắt của cô.


Cô không quan tâm, giơ tay lau vết máu trên mắt, lại nói chuyện khiêm tốn bước vào hậu trường, để lại sau lưng những tiếng chửi rủa.


“Công ty nát gì vậy, mời không nổi thì đừng truyền tin tức ra, lãng phí thời gian của tôi.”


“Tôi muốn vạch trần các người, để các người lên hot search, dám lừa gạt fan hâm mộ.”


“Nhóm trưởng, mau lau đi.” Ở hậu trường, Triệu Nguyệt Sương vừa nhìn thấy trán Lý Tang Du đầy máu, vội vàng đưa khăn tay lên.


Lý Tang Du vừa lau vết máu vừa căn dặn: “Rút sân khấu đi, bọn họ sẽ không tới đâu.”


Nhiệm vụ lần này từ đầu đến cuối đã không thể hoàn thành, những gì cô nên làm đều đã làm, đã cố gắng hết sức rồi.


“Ai nói sẽ không tới?”


Giọng nói này xa lạ với Triệu Nguyệt Sương nhưng lại không xa lạ đối với Lý Tang Du.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK