Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 345


Hiện tại quan hệ giữa ba người bọn họ có hơi phức tạp, tất cả mọi người đều biết anh yêu Lý Uyển Khanh, nhưng vợ anh lại là Lý Tang Du. Anh có thể không quan tâm đến cảm xúc của Lý Tang Du mà hạnh phúc vui vẻ ở bên Lý Uyển Khanh, nhưng bây giờ sự thờ ơ này lại đang thay đổi một cách kì diệu.


Anh muốn phớt lờ nhưng chẳng thể làm được, giờ ngay cả anh cũng không thể nói rõ tâm trạng của mình.


Ở đầu dây bên kia, Tiêu Hà nghe thấy Lục Huyền Lâm đang hỏi thăm Lý Tang Du thì tranh thủ làm người tốt bụng: “Bảo Tang Du về cùng đi, đã mấy ngày không gặp, ba con bé cũng rất nhớ nó.”


Lục Huyền Lâm lặp lại lời của Tiêu Hà, nể mặt ba mình, Lý Tang Du gật đầu: “Được thôi, đi cùng đi.”


Nếu Tiêu Hà đã tiện tay giúp đỡ, cô cũng có thể thuận nước đẩy thuyền về nhà thăm ba một chuyến, tiện thể làm một người chị tốt. Không chừng tâm trạng Lục Huyền Lâm tốt hơn, anh sẽ quyết định chuyện ly hôn ngay cũng nên.


Lý Uyển Khanh vẫn là Lý Uyển Khanh, nhưng Lý Tang Du cô đã không còn là Lý Tang Du nữa.


Một bữa tối được bố trí tỉ mỉ bị phá hỏng bởi một cú điện thoại. Hai người ra khỏi biệt thự, để lại một căn phòng với hoa hồng và một bàn ăn thịnh soạn.





Trên đường đi Lý Tang Du rất im lặng, một người tập trung lái xe, người còn lại tập trung nhìn ngoài cửa sổ, rõ ràng là vợ chồng nhưng lại cùng nhà khác ngỏ.


“Cô hiếm khi hỏi về chuyện của Lý Uyển Khanh.” Lục Huyền Lâm liếc nhìn Lý Tang Du đang im lặng ngồi ở ghế sau qua kính chiếu hậu.


Từ khi Lý Uyển Khanh tỉnh lại đến giờ, dường như cô chưa từng hỏi bất cứ chuyện gì.


Trước kia anh sẽ cảm thấy bất mãn khi cô không hỏi thăm Lý Uyển Khanh, nhưng bây giờ thì khác rồi.


Nếu cô thật sự hại Lý Uyển Khanh xảy ra tai nạn, vậy sau khi Lý Uyển Khanh tỉnh lại, cô phải là người hốt hoảng nhất. Nhưng không, cô vẫn tỏ ra lạnh nhạt, không lo lắng chút nào.


Chỉ dựa vào điều này, anh đã nghi ngờ tính xác thực của sự thật năm đó Lý Tang Du gây ra tai nạn cho Lý Uyển Khanh.


Lý Tang Du vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ, thờ ơ hỏi: “Chắc cô ta biết chuyện tôi và anh đã kết hôn nhỉ?”


Nói thật, cô không có hứng thú với chuyện của Lý Uyển Khanh, nhưng nghĩ tới mục đích muốn ly hôn của mình, bây giờ không phải là lúc để đối chọi gay gắt với anh.


“Tôi không muốn giấu cô ấy chuyện này!”


“Ồ!” Lý Tang Du hờ hững trả lời.


Lục Huyền Lâm rất bực bội trước câu trả lời của cô, một lòng chờ đợi Lý Uyển Khanh trở về. Bây giờ cô ấy về rồi, bên cạnh niềm vui thì phiền não cũng tăng lên rất nhiều.


Có chuyện gì đó đang thay đổi, tất cả nhịp điệu cũng đang thay đổi. Hiện giờ anh bận rộn đến sứt đầu mẻ trán, còn cô lại tỏ ra thờ ơ như người không liên quan.


“Cô trả lời kiểu gì thế?” Chịu đựng suốt một đêm, Lục Huyền Lâm bắt đầu bộc lộ bản chất khiêu khích của mình.


“Tiếng người.” Lý Tang Du không nhìn nữa: “Chuyện giữa anh và Lý Uyển Khanh, người ngoài như tôi cần phải hỏi nhiều như vậy sao?”


Lục Huyền Lâm nghẹn họng: “Cô là chị gái, dù gì cũng phải quan tâm trạng thái sức khỏe của cô ấy chứ?”


“Có anh quan tâm là đủ rồi, người mà cô ta quan tâm cũng chỉ có anh thôi, huống hồ vụ tai nạn xe và việc cô ta mất tích nào liên quan đến tôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK