Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 519


Cô biết Lý Mộ luôn là một đứa bé thông minh , cậu có lẽ đã sớm biết hết thảy đến cùng là chuyện gì xảy ra, nhưng là dù sao vẫn là đứa trẻ, có một số việc không nên biết thì tốt hơn.


Hai mẹ con ngồi trong phòng khách, yên lặng một hồi.


“Mẹ… Ta muốn hỏi một việc!” Lý Mộ rốt cục không nhịn được mở miệng.


“Bé cưng, con nói đi!” Mặc dù đã làm chuẩn bị nhưng trong lòng Lý Tang Du cũng có chút căng thẳng.


“Chú Lục có phải là… Ba của chúng con không?”


Quả thật, vấn đề này như sấm sét giữa trời quang đánh vào trong lòng Lý Tang Du.


Lý Mộ đều biết…


Lý Mộ quá thông minh, cũng không nói gì lại biết tất cả mọi chuyện.


Đối mặt Lý Mộ đặt câu hỏi, Lý Tang Du xoắn xuýt hồi lâu vẫn là không muốn lừa gạt con trai, cô cũng biết với trí tuệ của con trai, lừa gạt không được nữa.


Cô gật nhẹ đầu: “Đúng thế.”


Nghe được câu trả lời Lý Mộ không thấy kinh ngạc, cậu đã sớm biết, chỉ là muốn xác định một chút. Bây giờ trong lòng cũng là trăm mối hỗn loạn, cho dù đã làm chuẩn bị Lục Huyền Lâm là ba ruột mình, khi lấy được đáp án khẳng định, trong lòng dâng lên tư vị không nói nên lời.


Lý Tang Du tinh tế thu hết vào mắt biểu cảm của Lý Mộ , ôm lấy cậu bé: “Nói cho mẹ, sao anh ta tìm được nơi này?”


“Mẹ! không phải là con!” Lý Mộ nghe mẹ chất vấn, giống con thỏ con bị giật mình, nhìn qua Lý Tang Du


“Không có, mẹ không có trách con, chỉ là hỏi con sao anh ta tìm được đây.” Lý Tang Du đương nhiên không nỡ nói Lý Mộ, kiên nhẫn ôm cậu ngồi.


“Mẹ không giận sao?”


Lý Mộ xác định một lần nữa , nhìn chằm chằm vào Lý Tang Du.


“Thật không có!” Lý Tang Du ôm chặt tay Lý Mộ .


Trong lòng Lý Mộ an tâm: “Mẹ, hôm nay lúc con mở cửa cũng cảm thấy lạ, làm sao ông ấy tìm được nơi này. Mà còn cũng chỉ gặp qua ông ấy ba lần, lần đầu tiên là tại đầu phố, lần thứ hai là ở ngoài căn phòng đỏ trắng … ?”


Lý Tang Du gật đầu ra hiệu nhớ kỹ.


“Không phải mẹ nói căn nhà đó là của chúng ta sao? Sao chú Lục Huyền Lâm lại đi vào trong được?


Lời của Lý Mộ triệt để khiến Lý Tang Du trầm mặc.


Anh không bán nó sao?


Tại sao muốn ở trong căn nhà kia? Là bởi vì Trịnh Uyển Khanh? Cũng đúng, đó dù sao cũng là nhà họ Lý, Trịnh Uyển Khanh đã từng lớn lên ở nhà họ Lý, có lẽ anh để nó lại cho Trịnh Uyển Khanh.


“Mẹ?” Thấy Lý Tang Du im lặng, tim Lý Mộ treo lên lần nữa.


“Không… Không sao, lần thứ ba là ở đâu?”


“Nghĩa trang!”


“Nghĩa trang?” Lý Tang Du cũng không có nhìn thấy Lục Huyền Lâm xuất hiện ở nghĩa trang.


“Là vô tình đụng phải, khi đó ông ấy đứng trước mộ ông ngoại , sau đó ông ấy đưa con đi xem mộ mẹ … mẹ, mẹ không biết khi đó con sợ đến mức nào đâu, còn tưởng rằng mẹ bây giờ có phải hồn ma biến ra không nữa!”


Lý Tang Du bị Lý Mộ trêu ghẹo khiến cô điều chỉnh lại cảm xúc, trên mặt hiện lên nụ cười.


Nếu như là ở Nghĩa trang đụng phải Lý Mộ, như vậy bây giờ bị tìm tới cũng liền không có gì kỳ lạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK