“Cô à, đợi đã, cô không thể chen ngang được đâu!”
Cô nhìn lại, là Vu Thiến. Lý Tang Du cũng không vội qua đó mà chầm chậm đi ra phía sau, hiện giờ Lý Tang Du cũng không rõ mối quan hệ giữa hai người họ là gì.
Nếu nói lần đó bị phản bội mà phải cắt đứt thì hình như hai người họ vẫn có qua lại, còn nếu là bạn bè thì lại cảm thấy là lạ.
“Sao cô lại tới đây? Đến tiễn tôi đoạn đường cuối à?”
Về phần Vu Thiến, thực ra cô ta cũng không ghét Lý Tang Du, còn chuyện tại sao mình lại làm như thế, đến bây giờ chính cô ta cũng không hiểu, có lẽ là có liên quan tới tính cách của cô ta.
“Tôi vốn dĩ muốn tới tiễn cô, nhưng lúc này chắc cô không đi được rồi.”
“Có chuyện gì sao?” Lý Tang Du nhận thấy nét mặt cô ta có chút kỳ lạ không nói ra được.
“Bác Lý xảy ra chuyện rồi, cô mau về xem sao đi.”
“Cái gì? Cô nói lại lần nữa đi!” Lý Tang Du ngẩn người tại chỗ mất mấy giây, sau khi tỉnh táo lại lập tức túm lấy cổ tay cô ta.
Người cô lo lắng bây giờ cũng chỉ có một mình Lý Thụy Tường thôi! Tự nhiên đúng lúc này lại xảy ra chuyện.
…
Không lên máy bay nữa, Lý Tang Du bắt taxi vội vã về nhà họ Lý.
Cánh cổng biệt thự chưa khép kín, bên trong thấp thoáng có tiếng khóc, Lý Tang Du không để ý nhiều, lập tức đá văng cửa ra.
Mấy lời nói dối liên quan tới ba mình, chắc chắn cô đều sẽ tin, vả lại Vu Thiến cũng không đến nỗi lừa gạt khiến cô bỏ lỡ chuyến bay, mấy trò đùa như thế không có nghĩa lý gì cả.
Tiếng ồn lớn khiến ánh mắt mọi người có mặt ở đó đều tập trung lại, Lý Tang Du đẩy đám người ra, tìm kiếm khắp căn nhà, nhưng không hề nhìn thấy Lý Thụy Tường.
“Dì, ba cháu đâu, rốt cuộc ba cháu bị làm sao?”
Tay cô nắm chặt một tấm vé đã nhăn nhúm, Lục Huyền Lâm vừa nhìn đã nhận ra đó là vé máy bay.
Còn cầm hành lý? Cái cô này muốn đi đâu?
Lục Huyền Lâm nhìn chằm chằm va li của cô, lại nghĩ tới chuyện sáng nay cô dọn đi, hỏi: “Lý Tang Du, cô lên máy bay định đi đâu?”
Lý Tang Du dĩ nhiên không để ý lời anh nói, liên tục lắc vai Chu Hòe Hương: “Dì, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ba cháu bị bệnh sao? Dì mau nói đi…”
“Không phải, ông chủ không có bị bệnh, chỉ là sáng nay một đám người của cục cảnh sát đến, bắt ông ấy đi rồi…” Chu Hòe Hương nín khóc, lắc đầu nói: “Dì cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ nghe loáng thoáng họ nói ông chủ trốn thuế…”
“Cái gì?” Lý Tang Du kinh ngạc.
Lý Uyển Khanh ở bên nức nở không thôi, bất chợt lên tiếng: “Chị ơi, rốt cuộc ba bị làm sao thế? Có khi nào xảy ra chuyện lớn không…”
Lý Tang Du không buồn để ý cô ta, bây giờ chính cô còn chưa hiểu rõ tình hình, làm gì có thời gian rảnh đi an ủi cô ta.
Trốn thuế? Đó là việc do bộ ban chính phủ xử lý?
Nghĩ tới đây, cô lập tức nhìn về phía Lục Huyền Lâm, thành phần có thể liên hệ với bên trên cũng chỉ có tập đoàn Lục Thị thôi.