Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 529


Anh cuối cùng thu tay về, cứng ngắc xuôi ở bên người, hai mắt mờ mịt không chút tia sáng, ngay cả lời giải thích cũng trở nên nhàn nhạt vô lực: “Tang Du, em còn giận anh sao, tối qua anh không cố ý uống say để đến gây rối, mà là Trịnh Uyển Khanh thừa dịp anh say khiến anh bối rối, không còn cách nào khác mới tìm đến em… ”


Lục Huyền Lâm đang giải thích, nhưng Lý Tang Du không hiểu ra sao.


Cái gì gọi là không cố ý đến gây rắc rối cho cô, mà ý anh là vì có mâu thuẫn với Trịnh Uyển Khanh mới đến tìm cô, đây là logic gì?


“Chúng ta đã ly hôn, không có quan hệ, phiền Anh Lục và vị hôn thê cãi nhau thì không cần gây rắc rối cho tôi.” Lý Tang Du lúc nói lời này kìm nén trong lòng.


“Anh và Trịnh Uyển Khanh không phải như em nghĩ, anh không còn liên quan gì đến cô ta nữa.” Lục Huyền Lâm vội vàng giải thích


“Đó là việc của anh, đừng nói với tôi.”


“Không phải, Tang Du, mãi sau này anh mới biết người phụ nữ đó đã làm gì. Là lỗi của anh, anh cứ hiểu lầm em.”


“Vậy thì sao? Hiện tại anh hối hận và cảm thấy có lỗi nên mới đến gặp tôi để giải thích rõ ràng?” Lý Tang Du cuối cùng cũng nghe ra ý của anh, thấy nực cười: “Không cần đâu, Lục Huyền Lâm, những gì anh nói thật ra tôi không để ý. ”


“Nhưng anh để ý!”


“…”


Lý Tang Du khẽ giật mình, nhìn về phía Lục Huyền Lâm, vừa lúc chạm vào ánh mắt nóng rực đó của Lục Huyền Lâm, cô bị kéo vào trong lồng ngực nóng hổi, còn chưa kịp phản ứng, đã bị cắn lên môi.


Khí thế hôn của Lục Huyền Lâm hung hăng, bá đạo lại hung mãnh, khiến Lý Tang Du không thể tránh thoát!


Sau khi Lý Tang Du phản ứng lại, cô giãy dụa một lúc, Lục Huyền Lâm mới thả cô ra, trước khi cô mở miệng, anh đã nắm chặt tay cô, đặt vào ngực mình, nói trước cô.


“Tang Du, em có thể cảm nhận được sao? Không chỉ có anh để ý, còn có nó để ý.”


Anh thở hổn hển, giọng nói khàn khàn trầm thấp truyền vào tai cô, cách một lớp vải áo sơ mi, chính là khuôn ngực nóng bỏng, nhịp tim đập thình thịch của anh rung lên.


Mặt của Lý Tang Du đỏ bừng ngay sau đó, vừa tức giận vừa xấu hổ.


Nhưng Lục Huyền Lâm không cho cô bất kỳ cơ hội nào để trốn thoát, điều khiến Lý Tang Du khó chịu hơn cả là những gì anh ta nói tiếp theo.


“Tang Du, nghe này, hiện tại anh cũng không quan tâm em có tha thứ cho anh hay không, dù sao, anh sẽ không buông tay em nữa. Anh muốn theo đuổi em lần nữa, đừng cố xua đuổi anh!”


“Anh! Lục Huyền Lâm!” Lý Tang Du không ngờ anh lại lưu manh như vậy, cô muốn mắng anh nhưng không biết mở miệng thế nào.


“Ừm, anh ở đây.” Biết cô tức giận, Lục Huyền Lâm cũng không buồn, cười vỗ vỗ đầu cô.





Vậy là mấy ngày sau, Lục Huyền Lâm thành công dựa vào da mặt dày ở trong ngôi nhà nhỏ của Lý Tang Du , Lý Tang Du nhiều lần đuổi anh đi cũng không có kết quả, ngay cả hai nhóc trong nhà cũng như bị Lục Huyền Lâm rót thuốc mê, mỗi ngày dính vào anh chơi cùng.


Nguyên nhân là do Lục Huyền Lâm mua rất nhiều đồ chơi để làm cho bọn chúng vui, rõ ràng là đã bị mua chuộc, Lý Tang Du suýt chút đã bị làm cho tức điên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK