Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 499


Sắc mặt Lý Tang Du rất bình tĩnh: “Hai hôm nữa là ngày giỗ của mẹ em, huống hồ gì đã bốn năm rồi em không về thắp nhang cho ba mình, em là con gái của bọn họ, là đứa con gái duy nhất, không thể không đi được.”


Nghe vậy, Thái Vũ Hàng âm thầm thở phào một hơi, chỉ cần không phải là cô trở về thành phố A vì người đàn ông kia là được, anh ta không lo lắng: “Để anh đi chung với em.”


Lý Tang Du lắc đầu: “Lần này em trở về, dự định chỉ dẫn theo Mộ, Tịch ở lại cho anh chăm sóc, một mình em dẫn theo hai đứa nhỏ không tiện.”


“Nhưng mà anh không an lòng để một mình em dẫn con đi đến thành phố A.” Thái Vũ Hàng thật sự không yên lòng.


Thành phố A đối với Lý Tang Du mà nói, đó chính là đầm rồng hang hổ, cho dù là nhà họ Lục hay là nhà họ Trịnh, đều không phải là loại người lương thiện, cô mà gặp phải ai đó của bất cứ nhà nào thì năng lực phản kháng đều không có.


Thấy Thái Vũ Hàng lo lắng như thế, còn Lý Tang Du thì khá thoải mái: “Không cần phải lo lắng cho em, em sẽ không để cho bọn họ biết em, đặc biệt nhất là nhà họ Lục. Chính là vì Mộ, em cũng sẽ không để mình lộ mặt, chờ em dẫn Mộ đi gặp ông ngoại bà ngoại của nó xong, bọn em lập tức trở về, không chậm trễ một chút nào.”


“Nhưng mà…”


“Đừng nhưng nhị gì hết, dựa vào độ nổi tiếng hiện tại của anh, đi đến đâu cũng có người nhận ra, anh đi theo bọn em là muốn tất cả mọi người chú ý bọn em có đúng không? Đến lúc đó, tất cả các tin tức sốt dẻo nhất bên phía truyền thông, không chỉ có Lý Tang Du đã sống lại, mà còn là Thái Vũ Hàng lén lút kết hôn sinh con, hai tin tức lớn như thế này, chắc chắn sẽ rất chói mắt.”


Lý luận này làm Thái Vũ Hàng nghẹn họng không thể trả lời.


“Sao nào, có đi nữa không?”


“…”


Đi được à? Đương nhiên là không thể đi rồi, Lý Tang Du trở về, chỉ cần không gặp người quen thì chắc chắn không có việc gì. Nhưng mà nếu như anh ta đi, cho dù là gặp người quen hay là người lạ, chắc chắn 100% sẽ bị người ta nhận ra, còn làm liên lụy đến cô.


Hào quang của minh tinh rất lóa mắt, đồng thời cũng không có cách nào tránh khỏi phiền phức.


Thấy Thái Vũ Hàng đã bị mình thuyết phục, Lý Tang Du lộ ra nụ cười chiến thắng: “Vậy quyết định như thế đi.”


Anh ta có thể nói không được à? tải áp Hola để đọc tiếp nhé.


Hai người lớn vẫn luôn nói chuyện, nhưng mà không có ai chú ý tới Lý Mộ ở một bên.


Nhà họ Lục, cái đầu nho nhỏ nhớ kỹ cái tên này.


Còn Lý Tịch thì một mình chơi đồ ở cách đó không xa, lại hoàn toàn không biết cái gì.





Sau khi đặt vé máy bay xong xuôi, cuối cùng cũng đã đến thời gian Lý Tang Du dẫn theo Lý Mộ xuất phát. Sáng sớm, Thái Vũ Hàng lại bận rộn làm bữa sáng trong nhà bếp.


Lý Mộ dậy sớm hơn Lý Tang Du, rửa mặt xong xuôi, lại yên tĩnh ngồi ở bên cạnh bàn ăn, nhìn Thái Vũ Hàng đang bận rộn.


“Chú ơi, chào buổi sáng.” Lý Mộ lễ phép chào hỏi.


Khí chất quý ông trên người Lý Mộ không phù hợp với độ tuổi của cậu bé, cho dù là cử chỉ hai lời nói, hay là trong lúc phất tay, đều có một loại phong thái ưu nhã, đó giống như là bẩm sinh, không có người nào dạy bảo, bản thân cậu bé tự biết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK